ÔM ĐÙI BOSS ÁC ÔN



Thương Mẫn cảm thấy buồn cười, hóa ra quá khứ của Mâu Nghiên cũng thú vị như vậy.

“Cô hãy kiềm chế một chút, lão đại không thích nhất chính là việc người khác nói đến chuyện trước kia của mình!” Lê Chuẩn nhắc nhở cô: “Tuyệt đối đừng nói cho anh ấy biết việc này là tôi nói!”
“Đương nhiên.” Thương Mẫn cam đoan.

Cô nào dám đi vạch trần anh, nếu một lời không hợp lại đi đánh nhau với người ta, chút tiền trong nhà cũng không đủ để anh trả tiền thuốc men.

——

Chuyến đi Milan đã chính thức kéo màn che.

Đội ngũ Đạt Phan lần này có 80 người, đội quản lý có 10 người, bao gồm cả Mâu Nghiên, Mâu Khải, Mạc Hậu và Đồng Tiên xuất hiện, nhà thiết kế có 20 người, mỗi người đều mang một trợ lý, tổng cộng 40 người.

Có 20 người mẫu, chuyên viên trang điểm và trợ lý hậu trường 10 người, tổng 20 người.

Còn có một số nhân viên hậu cần, cũng có thể được coi là một đội ngũ lớn và hùng mạnh.

Đương nhiên, lần này không chỉ một mình Thương Mẫn thuê viện trợ bên ngoài, có một số nhà thiết kế kim bài cũng đều mang theo những người mẫu mà họ đã quen biết.

Sau khi lên chuyên cơ, Thương Mẫn ngồi vào chỗ, thấy Bạch Chấp đang ngồi ở khoang cuối bên cạnh cửa số.

Anh ta mặc một chiếc áo lông rất dày bên ngoài, bên trong mặc chiếc áo len màu trắng, sắc mặt vẫn lãnh đạm như cũ, anh ta nhìn ra ngoài cửa sổ, mặc cho những người xung quanh huyên náo nói chuyện phiếm, anh ta đều không nói một lời, giống như không cùng một thế giới với tất cả mọi người.

“Ha.” Tô Huệ Phi đi đến bên cạnh Thương Mẫn: “Hai người các cậu làm lành xong chưa?”
Thương Mẫn dựa vào thành ghế, không trả lời.


“Tớ thấy Mạc Hậu và Mâu Nghiên đến cùng nhau, thật sự là chút giống phu xướng phụ tùy, cậu phải nắm chặt một chút, đừng bị người khác thừa lúc vắng nhà mà đi vào!”
“Xuỵt!” Thương Mẫn vội vàng gõ một cái lên đầu Tô Huệ Phi, quay đầu nhìn mấy người xung quanh một chút, cũng may là mấy người phía sau đều đang trùm đầu ngủ: “Cậu nói nhỏ giọng một chút, nếu bị người khác biết thì thật tệ!”
“Ngao ngao.” Tô Huệ Phi thu liễm một chút: “Nhưng đây là Đạt Phan tham gia lễ hội thời trang, tại sao tớ lại nhìn thấy Lê Chuẩn cũng đi theo?”
“Lê Chuẩn?” Thương Mẫn không để ý đến điều này, nhưng nghĩ có lẽ Mâu Nghiên chuẩn bị cho cô, dù sao thì khi ở nước ngoài, Mạc Hậu luôn nhìn chằm chằm vào cô, có điều gì ngoài ý muốn xảy ra, suy cho cùng anh cũng không thể tự mình đến giúp cô giải vây.

“Thật là, một chuyến du lịch tốt đẹp, lại bị một con chuột làm hỏng!” Từ khi Tô Huệ Phi nói ra suy đoán của mình trước mặt Mâu Nghiên và Lê Chuẩn, hận thù giữa cô và Lê Chuẩn ngày càng nghiêm trọng, bây giờ hai người này, không ai có thể gặp ai.

“Mà này, có phải cậu đang cảm thấy hứng thú với Lê Chuẩn không?” Thương Mẫn hứng thú, chuyến bay hơn mười giờ đồng hồ, cũng nên có chút bát quái mới có thể bớt nhàm chán: “Từ xưa đến nay có bao nhiêu cặp đôi oan gia, không phải đều giống như các cậu sao? Tớ luôn cảm thấy hai người có hi vọng nha!”
“Cậu dẹp luôn đi!” Tô Huệ Phi lườm một cái: “Lê Chuẩn kia, tuổi tác cũng giống Mâu Nghiên, nhưng ngay cả một chút thành thục bằng nửa Mâu Nghiên cũng không có, tớ không thích loại người như vậy.


Hơn nữa…”
Tô Huệ Phi dừng lại một chút, nghiêm túc khiếp sợ nhìn về phía Thương Mẫn.

“Ánh mắt đó, một lần có cậu ở đó, đều khóa kín trên người cậu, chẳng lẽ cậu không phát hiện ra điều gì?”
“Cậu nói cái gì đó?” Thương Mẫn vội vàng phủi sạch quan hệ: “Tớ và anh ta vô cùng trong sáng, anh ta đối xử với tớ như một người em gái!”
“Đó là bởi vì có Mâu…” Tô Huệ Phi cảnh giác nhìn thoáng qua xung quanh: “Vì mối quan hệ của Nghiên, anh ta mới bất đắc dĩ coi cậu như em gái, không nói đến việc thân phận của Mâu Nghiên vượt qua anh ta, chính là mối quan hệ anh em thân thiết của bọn họ, anh ta còn có thể tỏ tình với cậu sao? Chính cậu tự suy nghĩ lại đi, thật sự là tình bạn trong sáng, người ta lại có thể liều mạng cứu cậu? Nhiều lần bất chấp hậu quả bảo vệ cậu?”
“Chính cậu tự suy nghĩ lại, tại sao trước đó tất cả mọi người đều hiểu lầm anh ta với cậu? Đến ngay cả tớ hiểu rõ cậu như vậy cũng bị cậu giấu diếm? Là vì Lê Chuẩn đối tốt với cậu, nhìn vào ánh mắt của cậu, tất cả đều là sự yêu thương của một người đàn ông đối với một người phụ nữ!”
Thương Mẫn sững người, không biết nên tiếp lời như nào..


Bình luận

Truyện đang đọc