CHƯƠNG 536
Thẳng cho đến cuộc họp cấp cao của Đạt Phan vào hàng tuần, Mâu Nghiên không nhìn thấy Trữ Trình đưa tài liệu tới, hỏi một chút mới biết được trợ lý đặc biệt của anh đã ba bốn ngày rồi không xuất hiện ở công ty, vậy mà anh lại không hề biết?
“Trữ Trình, mấy ngày nay cậu đi đâu vậy?”
Mâu Nghiên gọi điện thoại cho Trữ Trình chậm hơn hai ngày so với trong dự liệu, xem ra là ở bên phía Cậu hai thật sự xảy ra vấn đề, anh ta nói những lời mà mình đã chuẩn bị sẵn từ lâu: “Cậu hai, cô Thương vẫn luôn không chịu ký tên vào đơn ly hôn, tôi đang nghĩ biện pháp để cô ấy ký tên.”
“Cô ấy nói như thế nào thì mới có thể đồng ý ký tên?”
Lần trước, lúc Thương Mẫn đến đây, cô đã từng nói là đồng ý với cô hai điều kiện thì cô sẽ ly hôn. Nhưng mà lúc đó đầu của anh đau như muốn nứt ra, anh không nhớ kỹ hai điều kiện cô nói là cái gì.
“Cô Thương nói là muốn tự mình nói chuyện với anh, nếu không thì cả đời này cô ấy cũng sẽ không ký.”
“Biết rồi.”
Mâu Nghiên dựa ở trên ghế sa lông, trong giọng nói mang theo vài phần bất lực.
Mỗi lần gặp chuyện liên quan đến cô đều sẽ có một loại cảm giác mất kiểm soát quen thuộc, cho dù kế hoạch của anh có chu đáo đến cỡ nào, cô cũng sẽ có thể bất ngờ phá vỡ toàn bộ cục diện của anh.
Mâu Nghiên lấy bình thuốc ở trong tay, nhìn thoáng qua, thuốc giảm đau chỉ còn lại có mấy viên, ngày mai vẫn nên đi tìm Lâm Chí lấy thuốc rồi lại đến gặp cô.
Khác biệt với phòng làm việc tổng giám đốc lẻ loi trơ trọi của Mâu Nghiên, lúc này, trong nhà của Thương Mẫn có rất nhiều bạn bè thân thuộc.
Mấy người anh em của Mâu Nghiên, Trữ Trình, Đồng Tiên cùng với Tô Huệ Phi đều được mời đến đây.
“Lê Chuẩn, gần đây anh có phát hiện Mâu Nghiên có điểm nào khác thường không vậy?”
“Tôi đã không gặp anh cả mười ngày rồi.”
Sắc mặt của Lê Chuẩn rất kém, giống y như là mọi người, anh ta cũng cảm nhận được sự khác thường của Mâu Nghiên rất rõ rệt, nhưng mà rốt cuộc anh cả xảy ra vấn đề gì, anh ta có nghĩ nát óc cũng không suy nghĩ ra được.
“Tôi đã không đến Đạt Phan bốn ngày rồi, ngày hôm nay Cậu hai mới phát hiện.”
Sắc mặt của Trữ Trình âm trầm, bất đắc dĩ mở miệng nói.
Tần Kha hiếm khi mới nghiêm túc được một lần: “Khoảng thời gian này, anh cả không có liên lạc với tôi.”
“Chúng tôi cũng không có liên lạc.” Đoàn Quốc cau mày.
Tất cả mọi người đều đang suy nghĩ rốt cuộc là xảy ra vấn đề ở đâu.
“Có thể xác định Đạt Phan tuyệt đối không có vấn đề gì, khoảng thời gian này ông cụ Mâu cũng không tìm Cậu hai gây phiền phức, ở bên phía Cậu Khải cũng rất yên tĩnh.”
Dường như là tất cả đều rất bình thường, những con sóng cùng với lớp đá ngầm ở phía dưới sự yên tĩnh ngày càng khiến cho người ta khó lòng phòng bị.
“Người phụ nữ ở biệt thự Vịnh Nam…”
Đồng Tiên cảm thấy có lẽ là cô đã suy nghĩ nhiều rồi, có lẽ là Cậu hai cũng chỉ đơn thuần bị người phụ nữ kia uy hiếp.
“Kỷ Mộng Hiền, cô ta đã làm gì?”
Tô Huệ Phi không bình tĩnh, ánh mắt hung ác chất vấn, bộ dạng như là bây giờ muốn lao ra quyết đấu với Kỷ Mộng Hiền.
“Không phải là vấn đề của Kỷ Mộng Hiền đâu, Cậu hai đã sắp xếp chuyện của Kỷ Mộng Hiền xong xuôi rồi.” Trữ Trình nói rất chắc chắn.