Chương 272
Sao lại như vậy? Sao lại như vậy?
Thì ra Diệp Văn đã nhận ra có điều gì đó không ổn, thì ra từ đầu đến cuối cô ta và Thôi Thiên Tường đã bị Diệp Văn và Phó Đình Viễn cho vào tròng.
Diệp Văn tuyên bố thẳng thừng một lần nữa: “Thẩm Dao, hành vi ăn cắp bản thảo của người khác một cách bỉ ổi của cô không chỉ xúc phạm tôi mà còn xúc phạm Du Ân, thậm chí còn làm vấy bẩn toàn bộ ngành điện ảnh và truyền hình”
“Với tư cách là một thành viên của hiệp hội biên kịch, giờ đây tôi chính thức thông báo với cô rằng tôi sẽ báo cáo.
chuyện của cô và công ty cô với toàn bộ mọi người trong nghề, để cho mọi người thấy rõ bộ mặt của mấy người.”
“Đừng!” Thẩm Dao khàn khàn hét lên: “Ông Diệp, xin ông, xin ông đừng nói ra, chúng tôi biết sai rồi.”
“Chúng tôi cam đoan sau này sẽ không làm như vậy nữa, cam đoan sẽ nghiêm túc với công việc. Lần này chúng tôi đi bước này cũng là vì muốn lấy được quyền cải biên của ông mà thôi.”
Thẩm Dao không ngừng cầu xin sự tha thứ, Diệp Văn là cây cổ thụ trong ngành biên kịch và viết văn, là một người kỳ cựu trong lĩnh vực điện ảnh và truyền hình. Nếu như bị Diệp ‘Văn nhắm vào thì chẳng phải sau này công ty của cô ta sẽ bị huỷ hay sao?
Diệp Văn cười khẩy: “Nếu cô muốn tôi không thông báo, vậy cũng được, tôi buộc cô và Thôi Thiên Tường hãy tự mình đến xin lỗi Du Ân, xem cô ấy có tha thứ cho mấy người hay không.”
“Ngoài ra, tôi cũng cần phải nhìn thấy bức thư viết tay ăn năn của cô và Thôi Thiên Tường, như vậy mới chứng minh thành ý của mấy người.”
“Cái gì?” Thẩm Dao nghiến răng: “Kêu tôi tự mình đến xin lỗi Du Ân ư?
Cô ta không làm được!
Cô ta thực sự không làm được!
Làm vậy chỉ bằng kêu cô ta đi chết cho xong!
Bao nhiêu năm qua, cô ta vẫn luôn đứng cao hơn Du Ân, cô ta vẫn luôn cao quý hơn Du Ân trên mọi phương diện, sao cô ta có thể hạ giọng xin lỗi Du Ân được chứ? Còn phải xem sắc mặt cô có đồng ý tha thứ cho cô ta hay không nữa ư?
Diệp Văn lạnh nhạt nói: “Tổng giám đốc Thẩm, yêu cầu của tôi quá đáng lắm à?”
“Mấy người đã làm sai, đương nhiên sẽ bị trừng phạt. Cô đã sao chép bản thảo của Du Ân thì cũng thôi đi, lại còn có ý đồ vu khống cô ấy sao chép của mấy người, chuyện này đối với một người mới vào nghề là tổn thương trí mạng, mấy người không xin lỗi thì coi có được không?”
Không đợi Thẩm Dao nói tiếp, Diệp Văn nói thêm: “Cô cũng có thể không cần phải xin lỗi, vậy cứ chờ tôi thông báo rộng rãi đi”
Diệp Văn nói xong, chuẩn bị cúp máy, Thẩm Dao nghiến răng nói: “Được!”
“Tôi sẽ liên lạc với Du Ân tự mình đến xin lỗi, tôi cũng sẽ tự tay viết thư hối lõi” Thẩm Dao gắn từng tiếng một cách khó khăn: “Xin đừng nói ra chuyện của chúng tôi.”
Văn hóa Dao Trì của cô ta vừa mới được thành lập, không thể đột ngột rơi xuống đáy.
Cô ta tạm thời sẽ đồng ý với điều kiện của Diệp Văn, rồi sẽ nghĩ cách giải quyết chuyện này sau.