SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 647

Từ Sướng vẫn rất vui vẻ chờ cô ta đăng tin lên trang cá nhân xong, lúc này mới mở miệng nói: “Mau ăn nhanh đi, không là nguội hết đấy.”

Từ Sướng cũng rót cho bản thân một ly rượu vang, Thẩm Dao nói với giọng nũng nịu: “Sao lại cho em một ly nước trái cây chứ, em cũng muốn uống rượu.”

Uống rượu xong rồi, chẳng phải lát nữa lúc làm bọn họ sẽ càng hứng thú hơn không phải sao?

Từ Sướng dịu dàng khuyên nhủ: “Ngoan, lát nữa em còn phải về nhà nữa, nếu cả hai cùng uống rượu thì ai sẽ lái xe đây?”

Không đợi Thẩm Dao kịp nói thêm gì, Từ Sướng đã nói tiếp: “Hôm nay tâm trạng anh có hơi phức tạp, nên muốn uống chút rượu.”

Anh ta uống rượu xong sẽ không thể lái xe, vậy nên lát nữa người lái xe chỉ có thể là Thẩm Dao, trên đường có xảy ra bất cứ vấn đề gì, thì cũng là do bản thân cô ta, chứ chẳng liên quan gì tới anh ta hết.

Sau mấy lời tình cảm dịu dàng của Từ Sướng, Thẩm Dao lập tức không muốn uống rượu nữa, thành thành thật thật uống nước trái cây.

Hai người vừa ăn vừa nói chuyện, Từ Sướng cứ uống liên tục, lúc sau thì thành uống quá nhiều.

Anh ta giơ tay che mặt, nói với giọng thống khổ: “Dao Dao, anh thật sự hận Phó Đình Viễn muốn chết được, nếu không phải do sự xuất hiện của anh ta, chúng ta sao có thể bị chia tách nhiều năm như vậy chứ?”

“Em tốt như thế, sao anh ta lại có thể không quý trọng em dù chỉ một chút, hủy bỏ hôn ước với em đã đành rồi, lại còn đi yêu Du Ân kia nữa! Sao anh ta có thể coi khinh em đến mức đó chứ?”

Thời điểm nói đến đây, vành mắt Tự Sướng đã đỏ hoe: “Dao Dao, nếu có thể, anh thật sự muốn giết chết anh ta.”

“Nếu giờ phút này anh ta xuất hiện trước mắt anh, anh nhất định sẽ không màng tất cả mà lái xe tông anh ta, cho dù không giết được anh ta, anh cũng muốn đồng quy vu tận với anh ta, để báo thù rửa hận cho em.”

Vốn dĩ sự oán giận trong lòng Thẩm Dao dành cho Phó Đình Viễn đã tiêu tán rất nhiều, nhưng chỉ một vài câu nói của Từ Sướng đã gợi lại những chuyện đáng thương của cô ta, khiến cô ta nhớ tới bản thân mình đã từng thê thảm thế nào, nhịn không được cũng nổi trận lôi đình.

Cũng không biết lý do vì sao, nhưng ngọn lửa giận trong lòng cô ta càng ngày càng bùng cháy mãnh liệt, thậm chí cảm xúc cũng không chút khó khống chế, nghĩ nếu Phó Đình Viễn xuất hiện trước mặt cô ta, cô ta nhất định phải xử đẹp anh.

Bởi vì Từ sướng uống quá nhiều rượu, và cũng vì đề tài mà Tự Sướng nói trong bữa ăn vô cùng trầm trọng, nên sau khi kết thúc bữa cơm Thẩm Dao cũng chẳng có tâm trạng gì mà thân mật gần gũi với Từ sướng, nên mở miệng nói luôn là mình phải về nhà.

“Anh uống nhiều quá rồi, ở nhà nghỉ ngơi đi, em tự lái xe của anh về cũng được.” Hiện tại Thẩm Dao đã thật sự đặt Từ sướng vào tim, nên rất biết săn sóc Tự Sướng.

Từ sướng nói với giọng nỉ non: “Không được, để anh đưa em về, nếu không anh sẽ không yên tâm, cả kể em là người lái xe, thì anh cũng muốn cùng em về.”

Không đợi Thẩm Dao kịp nói thêm gì nữa, Tự Sướng lại tiếp tục: “Em chờ anh một chút, anh đi toilet trước cái đã.”

Anh ta đã uống say đến mức đó còn lo lắng cho sự an nguy của cô ta, điều này khiến Thẩm Dao rất vui mừng, bởi vậy đã thu đồ đạc của mình rồi dựa vào cạnh cửa chờ anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc