Chương 458
Du Ân khó hiểu: “Tại sao anh lại mời tôi đi ăn tối?”
Dịch Thận Chi nghiêm túc: “Thật ra không phải tôi mời cô ăn tối, mà là nhà họ Dịch của Giang Thành mời con gái nhà họ Diệp đi ăn tối, tăng cường tình cảm giữa hai gia tộc lớn.”
Dịch Thận Chỉ nói xong thì bản thân cũng suýt chút nữa cười lăn.
Làm gì mà để tăng cường tình cảm giữa hai gia tộc lớn chứ, rõ ràng là để tăng cường tình cảm giữa Phó Đình Viễn và Du Ân.
Buổi tụ tập này là do Phó Đình Viễn ra hiệu cho anh ta tổ chức, còn bảo anh ta sắp xếp trò chơi nói thật và mạo hiểm gì đó nữa, nói muốn hỏi ra cho bằng được mối quan hệ giữa Du Ân và Chung Văn Thành là gì.
Là một người anh em tốt, Dịch Thận Chỉ chỉ có thể làm theo.
Lý do mời ăn tối của Dịch Thận Chi khiến Du Ân có chút không chịu nổi: “Sếp Dịch, lý do này có phải có hơi lớn hay không thế?”
Cô vừa được công khai là con gái nhà họ Diệp, Dịch Thận Chi đã đến chèo kéo như vậy, có phải là có phần quá cố ý không?
Cô không hề quen một chút nào. Tên miền mới của bên mình là Truyen3.one. Cả nhà truy cập vào đọc để ủng hộ chúng mình có động lực ra chương mới nhé!
Dịch Thận Chi nói một cách rất nghiêm túc: “Chắc chắn không gượng ép. Tôi chỉ là người bắt đầu mà thôi. Trong tương lai sẽ có vô số người liên hệ và tiếp cận cô.”
Những gì Dịch Thận Chỉ nói là sự thật.
Mặc dù mục đích thực sự của anh ta là giúp Phó Đình Viễn, nhưng đúng là về sau sẽ có rất nhiều người lôi kéo Du Ân.
Nhà họ Diệp ở thủ đô, đây không phải là một gia đình bình thường.
Đây là một gia tộc lớn mà ai cũng muốn leo lên, và Du Ân từ nay sẽ gặp không ít rắc rối về vấn đề này.
Điều kỳ quái hơn nữa là sau khi Du Ân được công bố là con gái của nhà họ Diệp, ba ruột của anh ta thậm chí còn gọi điện thoại cho anh ta, ám chỉ anh ta có thể theo đuổi Du Ân, kết thân với nhà họ Diệp.
Anh ta trực tiếp nói một câu rằng người ta đã có người trong lòng rồi đuổi người đi.
Nếu anh ta đuổi theo Du Ân, Phó Đình Viễn có thể tháo dỡ anh ta luôn.
Du Ân vẫn đồng ý chuyện dùng bữa. Thứ nhất, Dịch Thận Chi nói rằng trong bữa ăn đều là những người mà bọn họ quen thuộc. Thứ hai, giọng điệu của Dịch Thận Chỉ rất chân thành, vì vậy cô không tiện từ chối.
Sau khi ngắt cuộc gọi của Dịch Thận Chi, Du Ân đang làm việc được một lúc thì có một cuộc gọi từ số điện thoại lạ vào điện thoại di động của mình.
Du Ân khó hiểu bắt máy, nghe giọng thì đối phương là một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi. Ở đầu dây bên kia, anh ta nói: “Xin hỏi có phải cô Du Ân không?”
‘Vừa mở miệng, giọng điệu ngả ngớn kia khiến Du Ân phản cảm, cô cau mày hỏi: “Là tôi. Anh là ai?”
Người đàn ông cười nói: “Tôi là Lý Toàn Minh đến từ công nghiệp Giang Thành. Tôi có thể có vinh dự mời cô ăn tối không?”
Du Ân nhất thời cảm thấy bị vả mặt. Vừa rồi cô còn cảm thấy lời của Dịch Thận Chỉ thật là cường điệu, không ngờ lúc này lại có người tìm tới cửa rồi.
Cô lịch sự từ chối: “Thật xin lỗi, tôi không quen anh, sợ là không có cách nào cùng ăn bữa cơm này với anh.”
Du Ân hoàn toàn không biết Lý Toàn Minh này, chứ chưa nói đến nghe về tên của anh ta hay công ty công nghiệp.