Chương 554
Cô nói gì mà cẩn trọng hơn rồi, không phải vì cô đã bị anh làm tổn thương hay sao…
Du Ân lùi lại một bước, kéo dài khoảng cách với anh, nhìn đồng hồ rồi hạ lệnh đuổi khách: “Đã muộn rồi, anh về đi.”
Phó Đình Viễn nói mà không cần suy nghĩ: “Anh không muốn rời đi.”
“Thỏa thuận đầu tiên…” Du Ân vừa muốn nói ra nội dung thỏa thuận để kiềm chế anh và bảo anh đừng ở lại chỗ cô, nhưng Phó Đình Viễn lại đột nhiên cúi đầu hôn lên môi cô, ngăn cản mọi lời nói của cô bằng cách này.
Sau khi anh thả người ra, Du Ân tức giận đưa tay lên lau miệng, chán ghét nói: “Nếu anh luôn không phối hợp, chúng ta thật sự không cần tiếp tục mối quan hệ này.”
Du Ân nói xong định bước lên lầu nghỉ ngơi, không muốn nói chuyện với anh nữa.
Đương nhiên, Phó Đình Viễn sẽ không rời đi, mà đi theo cô lên lầu và phản đối gay gắt: “Hôm nay em cho phép loại phụ nữ không đàng hoàng đó tiếp cận anh, anh rất đau lòng.”
Khóe miệng Du Ân giật giật, hóa ra anh đang bắt đầu tính sổ với cô.
Ngoài ra, anh mắc gì lại nói rằng nữ diễn viên người ta không đàng hoàng? Không phải chỉ là cổ áo hơi thấp một chút thôi sao?
Du Ân viện lý do: “Cô ấy muốn đổi với tôi, tôi cũng không thể nào từ chối.”
Phó Đình Viễn hừ lạnh một tiếng: “Vì sao không thể từ chối, cứ nói là không đổi thôi. Theo địa vị của cô ta ở giới giải trí thì không thể làm gì em.”
Không đợi Du Ân nói gì, anh lại tố cáo cô: “Rõ ràng bản thân em muốn đổi, không muốn ngồi cùng anh.”
Du Ân cảm thấy hành vi không thuận theo không buông tha của anh đối với cô lúc này vì sự việc này thực sự còn ấu trĩ hơn một đứa trẻ lên ba. May mà cuộc gọi điện video của Diệp Văn gọi đến vào lúc này, đúng lúc giải cứu cô.
Sợ Phó Đình Viễn sẽ làm ầm ĩ khi đang gọi video với Diệp Văn, cô đã nhanh chóng khóa trái cửa sau khi vào phòng ngủ và cương quyết nhốt Phó Đình Viễn ở ngoài cửa. Phó Đình Viễn suýt nữa tức chết.
Du Ân và Diệp Văn gọi video rất lâu, lâu đến mức Phó Đình Viễn đi tắm trong một phòng tắm khác của nhà Du Ân ra, giải quyết nhanh một số công việc mà Chu Nam và Chu Mi gửi cho anh, cả hai vẫn chưa nói chuyện xong.
Phó Đình Viễn cảm thấy buồn chán nên phải bám vào cửa phòng ngủ của Du Ân để nghe trộm xem cô và Diệp Văn đang nói gì.
Kết quả là vừa đặt tai lên cửa, anh đã nghe thấy Du Ân kinh ngạc nói: “Hà Vĩ Niên sắp đến Giang Thành?”
Phó Đình Viễn cảm thấy tồi tệ sau khi nghe thấy câu này.
Hà Vĩ Niên sắp đến?
Vốn tưởng rằng trở về Giang Thành sẽ là sân nhà của anh, không ngờ Hà Vĩ Niên vẫn theo đến, thật đúng là âm hồn bất tán quá mà.
Anh có hơi mất kiên nhẫn, giơ tay gõ cửa phòng Du Ân, cố ý dùng hành vi này để khiến Du Ân ngột ngạt, nhân tiện thể hiện sự bất mãn mạnh mẽ của mình rằng anh hy vọng Du Ân sẽ không cho Hà Vĩ Niên đến.
Du Ân sợ gần chết vì tiếng gõ cửa phòng ngủ của Phó Đình Viễn. Cô sống một mình, vậy mà lại có tiếng động từ cửa phòng ngủ của cô vào lúc nửa đêm, không thể đảm bảo Diệp Văn không nghi ngờ trong nhà cô có người.
Quả nhiên, Diệp Văn khẽ cau mày hỏi: “Âm thanh gì thế?”
Du Ân nhanh chóng nói qua loa: “Có lẽ Tiểu Tiểu đang cào cửa bên ngoài để cố vào.”
Phó Đình Viễn bên ngoài: “…”