Chương 809
Phó Đình Viễn vừa mới bước vào đã đè cô lên cánh cửa, đôi môi mang theo nhiệt độ lạnh lẽo ở bên ngoài của người đàn ông nhanh chóng phủ xuống, Du Ân đang ở trong căn nhà ấm áp bị lạnh đến mức khẽ run lên, nhưng giây tiếp theo người đàn ông đã mang đến cho cô nhiệt tình như lửa.
Du Ân bất lực vịn vào vai anh, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Phó Đình Viễn trút hết cảm xúc phức tạp suốt buổi chiều, cuối cùng nụ hôn này cũng kết thúc. Phó Đình Viễn cảm thấy cả người khoan khoái, ôm người đẹp vào lòng, rồi vươn tay nắm lấy chiếc cằm nhẵn bóng của Du Ân, đắc ý tuyên bố: “Anh biết ngay mà, em sẽ không nỡ để anh khó chịu.”
Du Ân nhéo vào người anh, anh đúng là ngày càng trắng trợn.
Lần trước, nụ hôn ở thị trấn nhỏ thì bảo là do cô trêu chọc anh, nhưng lần này thì sao?
Anh chẳng hề giải bày đã hôn cô, hóa ra những lời cô nói chia tay đều bị anh bỏ ngoài tai, nhưng cô lại không thể làm gì được anh.
Cô giơ tay đẩy anh ra, vội vàng xoay người nói: “Anh mau ăn cơm đi.”
Phó Đình Viễn nở nụ cười mãn nguyện, đi rửa tay rồi ngồi xuống bàn ăn.
Hai người vừa mới ăn được vài miếng thì Du Ân nhận được ảnh chụp màn hình mà Tô Ngưng gửi cho cô.
Du Ân xem xong thì vô cùng đau đầu, bởi vì… cô lại lên hot search, truyền thông ở Giang Thành không thể buông tha cho cô ư?
Tốt xấu gì hôm nay cô cũng vừa mới quay về Giang Thành, chỉ ở bên ngoài một lát đã bị chụp lại.
Ngay cả Du Ân theo đạo Phật, hầu như chưa từng nghĩ xấu ai cũng không nhịn được hoài nghi, có phải có ai đó cả ngày chỉ nhìn chằm chằm vào cô, ước gì cô có chút biến động nhỏ để bôi đen cô.
Nội dung hot search là bức ảnh cô và Dung Thanh Nghiêu đang ở trong tiệm cà phê và bức ảnh cô đang cười rất vui vẻ, tiêu đề có hơi thái quá “Biên kịch đình đám có quan hệ yêu đương mờ ám với ảnh đế hàng đầu”.
Phó Đình Viễn nhìn thấy vẻ mặt buồn bực của Du Ân thì cầm điện thoại của cô xem.
Xem xong, anh tức giận trả lại điện thoại cho cô, rồi căn dặn: “Em đừng quản chuyện này, cứ để Dung Thanh Nghiêu tự mình xử lý.”
Dung Thanh Nghiêu đã chủ động hẹn gặp, còn gây ra scandal thái quá như thế, tất nhiên anh ta phải tự mình khắc phục hậu quả rồi.
Tất nhiên Du Ân biết rằng mình không thể nào xử lý được chuyện này, hơn nữa cho dù bây giờ cô lên tiếng nói gì đi chăng nữa cũng đều là lỗi của cô.
Dung Thanh Nghiêu nhanh chóng gọi đến, đầu dây bên kia Dung Thanh Nghiêu thành thật xin lỗi: “Thật ngại quá tôi đã gây ra rắc rối lớn như vậy cho cô. Tôi cũng không ngờ đám phóng viên đó lại vô lương tâm như thế.”
“Ngoại trừ lần này chúng ta gặp gỡ riêng tư thì mấy lần khác đều gặp nhau ở nơi làm việc, hơn nữa cũng chỉ gặp nhau có vài lần, làm sao có thể nói chúng ta đang có quan hệ yêu đương cơ chứ.” Dung Thanh Nghiêu cũng rất bất đắc dĩ.
“Không có gì, thanh giả tự thanh, chỉ cần không ảnh hưởng đến quan hệ giữa anh và Tống Chước Chước là được.” Du Ân cũng không để tâm, nhưng cô sợ Tống Chước Chước không biết được sự thật sẽ nghĩ rằng bọn họ thật sự có gì đó.
“Cô ấy ư?” Dung Thanh Nghiêu bất đắc dĩ nói: “Cô ấy ăn dưa còn vui vẻ hơn ai hết, như thể người bị bịa đặt không phải là chồng của cô ấy.”
Trong đầu của Du Ân nhanh chóng bổ sung thêm hình ảnh Tống Chước Chước đang ngồi ăn dưa, chỉ cảm thấy cô ấy cực kỳ đáng yêu.