SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 373

Trong ấn tượng hai người, Hứa Hàng luôn là hình ảnh một bác sĩ ôn tồn lễ độ tinh anh, lời nói cử chỉ đa phần đều rụt rè lịch sự vô cùng, vậy sao giờ lại nói ra mấy lời không lễ độ đó với Tống Nghênh? Chưa kể, Tống Nghênh người ta cũng là một nữ bác sĩ hẳn hoi.

Về phần Tống Nghênh, cô ta không để ý tới mấy lời Hứa Hàng đang nhằm vào mình, thay vào đó là mỉm cười móc điện thoại ra nhìn Chu Dật nói: “Có thể chụp chung một tấm ảnh không?”

Khuôn mặt Hứa Hàng đã hoàn toàn cháy đen.

Người phụ nữ này thật sự bản lĩnh đấy!

Mà tất nhiên, Chu Dật không từ chối yêu cầu của Tống Nghênh: “Không thành vấn đề.”

Dứt lời, Chu Dật lập tức đi tới bên cạnh Tống Nghênh, Tống Nghênh đưa điện thoại cho Du Ân, kêu cô chụp giúp họ một tấm ảnh chung.

Du Ân cảm nhận được tâm mắt ai oán của Hứa Hàng đang bắn về phía cô như một thanh kiếm sắc bén, cô đứng vững trước áp lực từ ánh mắt của Hứa Hàng, nhanh chóng chụp.

giúp mấy tấm ảnh.

Thời điểm chụp ảnh, khoảng cách giữa Tống Nghênh và Chu Dật rất gần, khuôn mặt cô ta tươi cười xán lạn khiến Hứa Hàng tức đến mức phải quay mặt đi chỗ khác.

Du Ân chụp xong thì trả điện thoại di động lại cho Tống Nghênh, nhưng Chu Dật đột nhiên giữ chặt cô lại, nói: “Bác sĩ Tống, phiền cô chụp giúp tôi và chị Du Ân mấy bức ảnh.”

Lần này lại đổi sang sắc mặt Phó Đình Viễn trở nên khó coi.

1 Buổi tụ tập đêm nay chẳng lẽ là phương tiện cho bọn họ theo đuổi thần tượng và chụp ảnh chung sao?

Tống Nghênh tất nhiên sẽ vui vẻ đồng ý, Du Ân đứng bên cạnh Chu Dật, cậu hơi cúi người về trước ra vẻ dò xét, nói: “Chụp như vậy lên hình mặt sẽ nhỏ hơn.”

Phó Đình Viễn cảm thấy khắp người nổi toàn da gà..

Giờ mấy người trẻ tuổi kiểu này sao không đi lo chuyện làm ăn nghiêm túc hả, cả ngày chỉ biết học cách chọc phụ nữ VUÏ.

Sau khi Tống Nghênh chụp xong ảnh cho bọn họ, cô lại nhìn Chu Dật cười kháng nghị: “Sao lúc nấy khi chụp ảnh với tôi, cậu không cúi người ra trước để mặt tôi trông nhỏ hơn?”

Điệu bộ ghen tị này của Tống Nghênh làm Hứa Hàng suýt tức chết, anh ta cười khẩy nhìn Tống Nghênh nói: “Bác sĩ Tống, nếu để lãnh đạo bệnh viện nhìn thấy dáng vẻ này của cô, không biết là đã đủ điều kiện để khai trừ chưa nhỉ?”

‘Tống Nghênh đối mặt với tầm mắt anh ta, ra vẻ khó hiểu hỏi: “Tôi làm sao à?”

“Không biết kiêng dè.’ Hứa Hàng vốn định nói rằng không tuân thủ chuẩn mực đạo đức của phụ nữ, nhưng may mắn là anh ta chưa nói.

‘Tống Nghênh trưng ra nét mặt vô tội: “Bệnh viện chúng ta có quy định nào là bác sĩ không thể theo đuổi thần tượng sao? Mà còn nữa, cũng có lãnh đạo nào nhìn thấy đâu đúng không?”

Hứa Hàng há miệng thở dốc nói không ra lời, anh ta chính là lãnh đạo cấp cao nhất của cô ta đấy, anh ta là người sở hữu bệnh viện mà.

Sau khi Tống Nghênh chấm dứt công cuộc theo đuổi thần tượng, cả đoàn người cùng ngồi xuống, cái gọi là party cũng chính thức bắt đầu, mọi người vừa ăn vừa nói chuyện.

Ngọn lửa tò mò đang cháy hừng hực trong lòng Tô Ngưng như muốn thiêu đốt cô ấy, cô ấy lướt qua Hứa Hàng một cái, sau đó lại quay sang nhìn Tống Nghênh, mở miệng hỏi: “Bác sĩ Hứa, bác sĩ Tống, hai người quen biết sao?”

Bình luận

Truyện đang đọc