SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 820

“Phim còn chưa khởi quay mà ông đã khiến tôi gặp phải nhiều chuyện như vậy rồi, đến lúc thực sự quay, thì không biết người phụ nữ đó của ông sẽ làm loạn đến mức nào nữa, hủy hoại bộ phim này, hay là hủy hoại ông?”

Chỉ một lời này của Diệp Văn cũng đủ khiến lưng Thiệu Kinh toát mồ hôi lạnh, đúng vậy, người phụ nữ tên Bạch Thanh Thanh này không thể giữ được, nếu không cô ta sẽ chỉ ngáng chân ông ta mà thôi.

Đúng lúc ông ta cũng muốn cắt đứt với Bạch Thanh Thanh, bởi vì ông ta thật sự đã nhớ nhung vợ mình rồi.

Ông ta muốn qua mấy ngày tết sẽ đi nước Mỹ, để tìm vợ và con ông ta.

Nghĩ đến đây, ông ta lại giơ tay tát Bạch Thanh Thanh một cái thật mạnh: “Con tiện nhân! Cô cút ngay cho tôi!”

Có lẽ là cảm thấy như vậy còn chưa đủ hả giận, ông ta lại dõng dạc tuyên bố: “Từ nay về sau, giữa chúng ta không có bất kỳ quan hệ nào nữa, cắt đứt tại đây!”

“Cái gì?” Bạch Thanh Thanh ôm bàn tay bị nóng đến mức đỏ bừng của mình, trừng mắt nhìn Thiệu Kinh với vẻ không thể tin nổi.

Đương nhiên, Diệp Văn và Du Ân chẳng có hứng thú gì xem đại chiến chia tay của hai người họ, hai ba con đưa mắt nhìn nhau một cái rồi định bỏ của chạy lấy người, bữa cơm hôm nay bị Bạch Thanh Thanh phá thành như vậy, cũng không có vui vẻ gì mà ăn tiếp nữa.

“Các người đứng lại cho tôi!” Bạch Thanh Thanh xông tới ngăn cản bọn họ, cô ta bất chấp tất cả mà cắn răng nói: “Nếu các người đã không biết tốt xấu như vậy, thì đừng trách tôi xé rách mặt!”

Diệp Văn đứng chắn trước người Du Ân, nhìn Bạch Thanh Thanh bằng đôi mắt lạnh băng, hỏi: “Cô muốn làm gì?”

“Bạch Thanh Thanh!” Thiệu Kinh nổi trận lôi đình, kéo mạnh Bạch Thanh Thanh, ông ta thật sự rất sợ Bạch Thanh Thanh lại chọc giận tới Diệp Văn.

Bạch Thanh Thanh vùng ra khỏi ông ta, sau đó trừng mắt nhìn Du Ân nói: “Du Ân, nghe nói trong khoảng thời gian này cô không sống ở Giang Thành, cũng không sống ở thủ đô đúng không? Mà đi đến một thị trấn nhỏ hẻo lánh để ở?”

Bạch Thanh Thanh vừa nói ra lời này, hàng lông mày của Diệp Văn tức khắc cau lại.

Nhưng Du Ân thì vẫn rất bình tĩnh, cô thong dong nhìn Bạch Thanh Thanh hỏi: “Chuyện của tôi có liên quan gì tới cô sao?”

Kỳ thật, Du Ân có thể đoán được đại khái Bạch Thanh Thanh muốn làm gì rồi, mới vừa nãy thôi, thời điểm Bạch Thanh Thanh tiến vào cô đột nhiên nhớ tới, người phụ nữ ngồi trên xe Tử Dạ ở sân bay trước đó chính là Bạch Thanh Thanh.

Bởi vì bộ quần áo màu hồng nhạt Bạch Thanh Thanh đang mặc trên người hôm nay, giống hệt với người phụ nữ lái xe kia.

Khả năng Bạch Thanh Thanh cũng không quá để ý tới một biên kịch nhỏ như cô, nhưng Tử Dạ thì khác.

Về công về tư Tử Dạ chẳng có lý do gì để gặp cô, nhưng e là hành tung mấy ngày hôm nay của cô Tử Dạ đều tìm hiểu rõ ràng, mà lần này Tử Dạ tới Bắc Kinh, đoán chừng là để bố trí Bạch Thanh Thanh đi nói bậy về cô, do đó đã có thỏa thuận gì đó với Bạch Thanh Thanh.

 

Bình luận

Truyện đang đọc