SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 599

Tống Nghênh đi du học nhiều năm, quan hệ với những người bạn ở Trung Quốc bị ghẻ lạnh từ lâu, nên cô ấy rất yêu quý đám người Du Ân, vừa nghe tin Du Ân bị tai nạn, cô ấy cũng rất tức giận không thôi.

Du Ân nhẹ nhàng an ủi Tống Nghênh: “Tôi không sao, chỉ bị thương ngoài da thôi, đừng lo lång.”

Dường như mọi người đều cho rằng cô sẽ không chịu nổi, vừa rồi Tô Ngưng đã khóc qua điện thoại, nói rằng sẽ đến gặp cô ngay khi cảnh quay kết thúc.

Trên thực tế, Du Ân lúc này đang có tâm trạng rất bình tĩnh.

Nói cách khác, cô chắc chắn rằng Diệp Văn sẽ không bỏ qua cho một nhà Thẩm Dao, và Phó Đình Viễn cũng sẽ không bỏ qua cho họ, vì thế cô mới bình tĩnh như vậy.

Cô không còn là Du Ân bất lực không có chỗ dựa như xưa, không sợ bị bắt nạt, vì cô có khả năng chống trả quyết liệt hơn.

Tống Nghênh dù sao cũng là một bác sĩ tâm lý, nhìn tình trạng hiện tại của Du Ân, cô ấy biết rằng cô thực sự ổn.

Cô ấy thở phào nhẹ nhõm nói: “Không sao là tốt rồi.”

Sau đó, cô ấy nói với Phó Đình Viễn ở một bên: “Tôi thấy cũng không cần phải khai thông tâm lý gì đâu. Cô ấy đang có tâm trạng rất tốt.”

Tổng Nghênh, với tư cách là một bác sĩ tâm lý, đã nói điều này, nên Phó Đình Viễn đương nhiên sẽ không lo lắng về điều đó nữa.

Sau cùng, Tống Nghênh vẫn còn việc phải làm, vì vậy cô ấy đã rời đi sau một cuộc trò chuyện ngắn.

Trong phòng chỉ còn lại Phó Đình Viễn và Du Ân. Phó Đình Viễn đi đến ngồi bên giường nằm lấy tay cô lần nữa, như là một khắc cũng không muốn rời xa cô.

Du Ân muốn rút tay mình ra, cô cảm thấy như thế này hơi sai sai.

Nhưng Phó Đình Viễn không cho phép, ngược lại còn siết chặt hơn, Du Ân đành phải để cho anh muốn làm gì thì làm.

Phó Đình Viễn nhìn cô chằm chằm và nói: “Cây đại thụ chống lưng cho Thẩm Thanh Sơn đã bị nhổ lên, Thẩm Thanh Sơn đã được đưa đi để điều tra.”

Du Ân kinh ngạc không thôi.

Cô chưa bao giờ biết chuyện này, cô chỉ nghĩ sau mấy vụ này, Diệp Văn và Phó Đình Viễn nhất định sẽ đối phó với Thẩm Thanh Sơn, nhưng cô không ngờ bọn họ ra tay nhanh như vậy, có thể nói là nhanh chóng, chính xác và tàn nhẫn.

“Chuyện này em chỉ cần biết một chút là được rồi” Phó Đình Viễn không định nhiều lời với Du Ân, không muốn cô lo lắng về điều đó. Đây vốn là chuyện giữa đàn ông bọn họ.

Du Ân cuối cùng cũng định thần lại, lại nhớ tới Diệp Văn, vội vàng nói: “Tôi sẽ gọi điện cho ba tôi, chắc ông ấy rất lo lắng”

Phó Đình Viễn ngăn cô lại: “Chắc là bây giờ ông ấy đã lên máy bay đến Giang Thành rồi.”

Sau khi giải quyết xong chuyện ở thủ đô, Diệp Văn tức tốc đến Giang Thành, VÌ Du Ân chưa tỉnh lại nên Diệp Văn đã liên lạc với Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn lại hơi nheo mắt và nói với Du Ân: “Ngoài ra, anh cũng bảo ba em thông báo cho Hà Vĩ Niên rằng anh ta không nên đến vào ngày mai.”

Du Ân: “…”

Anh không thấy mình quản quá rộng rồi sao?

Bình luận

Truyện đang đọc