SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 950

Du Ân không ngờ anh lại nghe ra, cô đã cố gắng hết sức để kiềm chế những cảm xúc tiêu cực của mình, cô không muốn Phó Đình Viễn biết về chuyện không vui giữa cô và Hiểu Nguyệt.

Vì vậy, cô nhẹ nhàng bác bỏ: “Không có.”

Cô không mỏng manh đến mức khi cãi vã với người khác thì vội vàng tâm sự với Phó Đình Viễn.

Phó Đình Viễn ngừng một chút trên điện thoại, một lúc lâu sau mới buồn bã nói: “Nếu em không thích anh đến gặp em, vậy chúng ta sẽ không gặp nhau. Em cứ bận rộn với công việc của mình đi.”

Du Ân không ngờ anh sẽ hiểu lầm rằng cô không muốn gặp anh, cô chỉ có thể nói: “Không liên quan gì đến anh, chỉ là một số chuyện vặt vãnh thôi.”

“Em vừa xuống máy bay, về trước nghỉ ngơi đi.” Du Ân nghĩ lát nữa cô sẽ nói với những người tổ chức bữa tiệc tối nay rằng cô sẽ không đi.

Bởi vì sự xuất hiện của Hiểu Nguyệt, cô thực sự không muốn tham gia bữa tối hôm nay, lúc này cô mới phát hiện ra rằng nhận thức của cô về cô gái trẻ Hiểu Nguyệt có chút sai lầm.

Tính toán bên trong của Hiểu Nguyệt hơi khác so với vẻ ngoài đơn giản và ngây thơ của cô ta…

Sau khi kết thúc cuộc điện thoại với Phó Đình Viễn, Du Ân hít một hơi thật sâu và trở về phòng của cô và Hiểu Nguyệt.

Tuy nhiên, khi cô đứng trước cửa phòng và định quẹt thẻ để vào thì nghe thấy giọng nói của Hiểu Nguyệt ở trong phòng.

Giọng nói của Hiểu Nguyệt truyền đến tai Du Ân qua tấm ván cửa: “Phiền chết đi được, tôi cũng không ngờ Du Ân sẽ ngoan cố như vậy, tôi đã ở gần cô ta một tuần rồi, thế mà cô ta vẫn từ chối giúp tôi giới thiệu kịch bản cho Phó Đình Viễn.”

“Cô đừng chọc tôi cười chết chứ. Tôi làm gì mà phải làm bạn với loại người như cô ta chứ. Tôi chỉ lợi dụng cô ta thôi, lợi dụng xong thì tung một cước đá bay là được.”

Hiểu Nguyệt dường như chắc chắn rằng cô và Phó Đình Viễn sẽ nói chuyện điện thoại trong một thời gian dài, vì vậy cô ta không hề kiêng nể gì, thậm chí còn nói to hơn bình thường một chút.

Nhưng mỗi lời Hiểu Nguyệt thốt ra đều khiến trái tim của Du Ân chìm xuống từng tấc.

Nếu nói về cuộc trò chuyện với Hiểu Nguyệt trước đó, Du Ân chỉ cảm thấy hơi khó chịu.

Nhưng bây giờ nghe những lời này, Du Ân rất tức giận và buồn bã.

Cả tuần này, Du Ân nghĩ rằng cô đã đối xử chân thành với Hiểu Nguyệt, Hiểu Nguyệt nhờ cô giúp đọc kịch bản, cô đã dành cả buổi trưa để đọc. Hiểu Nguyệt muốn đọc những ghi chú mà cô ghi trong lớp, cô đã đưa chúng ra mà không hề giữ lại thứ gì.

Trước khi đến kỳ kinh nguyệt, Hiểu Nguyệt cảm thấy khó chịu trong bụng nên Du Ân đã kịp thời giúp cô ta pha nước đường nâu.

Cô đã cho đi sự chân thành của mình, nhưng cô không ngờ rằng thứ cô nhận được chỉ là sự lợi dụng, đạo đức giả của Hiểu Nguyệt.

Du Ân nhìn chằm chằm vào cánh cửa phòng trước mặt và mím chặt môi.

Giọng nói của Hiểu Nguyệt tiếp tục vang lên từ bên trong: “Tôi đã cố gắng nhờ người sắp xếp cho tôi ở cùng một phòng với cô ta, nhưng tôi không ngờ lại uổng công vô ích như vậy, tức chết tôi rồi!”

Du Ân nhếch mép và cười khẩy một tiếng.

Hóa ra Hiểu Nguyệt cố ý tìm người sắp xếp ở chung với cô, hóa ra Hiểu Nguyệt từ đầu đến cuối chỉ muốn lợi dụng cô, tiếc cho cô đã cảm thấy Hiểu Nguyệt là một cô gái rất tốt.

Bình luận

Truyện đang đọc