Chương 883
“Cô, con của cô không phải…” Du Ân muốn nói là không phải đứa bé của Dịch Thận Chi đã bị Chu Mi bỏ rồi sao, sao hiện tại trong bụng vẫn còn một đứa?
Chu Mi khẽ vỗ tay cô ấy: “Đợi lát nữa sẽ giải thích với cô.”
Say khi cùng Chu Mi đi tiêm thuốc giữ thai, lại giúp Chu Mi lấy thuốc, lúc này Du Ân mới có thể ngồi xuống nghe Chu Mi kể lại những chuyện đã xảy ra.
“Con… tôi không phá.” Chu Mi cười tự giễu một tiếng: “Tôi không nỡ, đây là con của tôi và người đàn ông tôi yêu, sao tôi nỡ bỏ nó chứ?”
“Nói với anh ta là tôi đã phá thai, chỉ là vì muốn bảo vệ đứa nhỏ này.”
“Cô cũng biết, anh ấy là con riêng, bởi vì nhà họ Dịch thật sự không có ai kế thừa, cho nên anh ấy mới được nhận về. Tiếng xấu con riêng mang đến bao nhiêu thống khổ cho anh ấy, cho nên anh ấy tuyệt đối sẽ không cho phép mình có con riêng, cho nên tôi chỉ có thể làm như vậy.”
Chu Mi nói đến đây, trong giọng đều là chua xót khổ sở.
Dịch Thận Chi không yêu cô ấy sâu đậm, đương nhiên sẽ không cưới cô ấy, vậy đứa nhỏ này sẽ trở thành con riêng.
Dịch Thận Chi không muốn nghe đến hai chữ kia, cho nên chắc chắn sẽ không giữ đứa nhỏ này.
Mà cô ấy lại muốn giữ lại, cho nên cô ấy chỉ có thể lựa chọn lừa dối.
Du Ân đau lòng rơi nước mắt: “Sao cô phải khổ vậy hả? Dẫn theo một đứa bé, tương lai của cô cũng không được tốt.”
Chu Mi đỏ mắt nói: “Yêu phải người xuất chúng như rồng trong biển người thế này rồi, cô cho rằng tôi còn có thể yêu người đàn ông khác sao?”
“Tương lai tôi chắc chắn sẽ không yêu đương nữa, lại càng không kết hôn, tôi sẽ nuôi nấng đứa nhỏ này, sống cuộc sống thật tốt, sẽ không gặp lại Dịch Thận Chi, càng không để cho Dịch Thận Chi biết đến sự tồn tại của đứa nhỏ này.”
“Chu Mi…” Du Ân thật sự rất đau lòng cho Chu Mi, hơn nữa nghĩ đến khoảng thời gian này Chu Mi một mình thừa nhận mọi chuyện, cô không nhịn được ôm Chu Mi khóc nấc lên.
Chu Mi cũng rơi lệ.
Thật ra cô ấy vẫn luôn một mình gắng gượng chống đỡ, vừa mệt vừa khổ muốn chết, hơn nữa bị nôn nghén giày vò muốn nôn cả mật.
Lúc này ôm Du Ân khóc một trận, phát tiết rất nhiều cảm xúc tiêu cực trong lòng, ngược lại cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Sau khi hai người khóc xong, Du Ân đỏ mắt hỏi Chu Mi: “Thế Phó Đình Viễn biết chuyện này không?”
“Không biết.” Chu Mi lắc đầu: “Cũng may mà tôi có vẻ gầy, lại chưa đến lúc lộ bụng bầu, cho nên lần trước tới anh ấy cũng không nhận ra.”
“Tôi không định cho anh ấy biết, cho nên tôi hi vọng cô có thể giúp tôi giữ bí mật này.”
Phó Đình Viễn và Dịch Thận Chi là bạn, Chu Mi không dám cho anh biết chuyện.
Du Ân trịnh trọng gật đầu: “Tôi nhất định giúp cô giữ bí mật, tôi sẽ mãi đứng ở bên cạnh cô.”
Nếu Chu Mi lựa chọn một mình nuôi nấng đứa nhỏ, vậy thì cô tôn trọng lựa chọn của Chu Mi.