Chương 659
Hứa Hàng làm kiểm tra cơ thể đơn giản cho Phó Đình Viễn, sau đó mới nói cho Phó Đình Viễn nghe tình hình hiện tại của anh.
Phó Đình Viễn vẫn vô cùng bình tĩnh: “Vậy trước tiên cứ điều trị bằng thuốc để lưu thông máu và làm tan cục máu bầm đi.”
Có Hứa Hàng ở đây, Phó Đình Viễn không sợ sinh mạng mình sẽ xảy ra nguy hiểm gì.
Giang Kính Hàn nhíu mày nói: “Từ Sướng này tuyệt đối không đơn giản, trong cơ thể Thẩm Dao có thuốc kích thích cảm xúc.”
Sắc mặt Phó Đình Viễn hơi hơi trầm xuống, Giang Kính Hàn lại nói tiếp: “Lần này tôi chắc chắn với cậu là sẽ tống Thẩm Dao vào trong tù, nhưng còn Từ Sướng kia thì…”
“Không biết sau này anh ta còn gây ra mấy chiêu trò âm hiểm gì nữa không, còn nữa, bọn tôi có cảm giác Từ Sướng cũng có ác ý với Thẩm Dao.” Giang Kính Hàn nói ra suy đoán và phân tích của mấy người bọn họ.
Phó Đình Viễn dựa lưng vào giường bệnh, nhíu mày phân tích: “Có khi nào là liên quan đến chuyện xưa của ba mẹ tôi không?”
Dịch Thận Chi cau mày nói: “Nhưng chẳng phải cậu đã cho người đi điều tra Từ Sướng rồi sao? Anh ta sống ở nước ngoài từ nhỏ, sao lại có liên quan đến chuyện trong nước được?”
“Điều chúng ta tra được cũng chưa chắc đã chính xác, cái gì cũng có thể làm giả được hết.” Phó Đình Viễn nói xong lời này thì nghiêm mặt lại, tiếp tục: “Tôi sẽ để Chu Nam đi điều tra người nhà của người phụ nữ năm đó một lần nữa.”
“Ừ.” Nhóm người Dịch Thận Chi đồng tình.
Giang Kính Hàn cau mày nói: “Tốt nhất là điều tra ra kết quả càng sớm càng tốt, nếu chứng minh được Từ Sướng thật sự có liên quan đến chuyện xưa, thì chúng ta sẽ có biện pháp ổn thỏa để đối phó với anh ta sớm hơn.”
Phó Đình Viễn nhấp môi gật gật đầu.
Dù thế nào anh cũng chưa từng nghĩ tới, lần này Từ Sướng và Thẩm Dao lại làm đến mức này.
Anh sắp xếp hai vệ sĩ bên cạnh bảo vệ Du Ân, lần này là đích thân anh đưa Du Ân ra ngoài, nhưng thật không ngờ là vẫn xảy ra chuyện.
Trước đó bọn họ chỉ đặt trọng tâm phòng ngự lên người Du Ân, sợ Thẩm Dao sẽ gây ra nhiều bất lợi cho Du Ân, nhưng hiện tại xem ra người Từ Sướng nhắm tới chính là tất cả bọn họ.
Bốn người lại hàn huyên vài câu, sau đó Dịch Thận Chi và Giang Kính Hàn đứng dậy cáo từ.
Có điều, thời điểm hai người kéo cửa phòng bệnh chuẩn bị rời đi thì lại nhìn thấy Du Ân và Chu Mi đang đứng ở hành lang bên ngoài.
Vốn dĩ ban đầu là Chu Mi đưa Du Ân quay về nghỉ ngơi, nhưng nhìn dáng vẻ này thì xem ra, có lẽ Du Ân chỉ về nhà thay bộ quần áo khác rồi lại chạy tới đây.
Hứa Hàng lại nhớ tới chuyện Du Ân bị Thẩm Dao hạ thuốc phải vào bệnh viện, khi đó Phó Đình Viễn cũng về nhà thay mỗi bộ quần áo rồi lại gấp rút trở lại bệnh viện, khiến Hứa Hàng không nhịn được nở nụ cười: “Hai người thật đúng là chẳng khác gì nhau.”
Du Ân bất chấp việc anh ta trêu ghẹo, vội vàng hỏi: “Anh ấy sao rồi?”
Hứa Hàng cười rồi nghiêng người một chút: “Đã tỉnh, cũng không có vấn đề gì lớn cả, cô vào chăm sóc cậu ta đi.”