SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 285

Đối với một tác giả nguyên tác mà nói, thật sự rất cần một lời xin lỗi như vậy.

Ngoài ra, đối với một người kiêu hãnh và tự phụ như Thẩm.

Dao, yêu cầu cô ta xin lỗi chắc chắn sẽ làm tổn thương lòng tự trọng của cô ta. Đã thế đối tượng xin lỗi lại chính là cô, người đã vướng mắc nhiều năm trong lòng Thẩm Dao.

Giờ khắc này, sợ là nội tâm Thẩm Dao đã bùng nổ vì tức giận rồi. Du Ân nghĩ thôi đã thấy rất vui sướng. Ngày khác.

cô nhất định phải cảm ơn Diệp Văn thật tốt, vì đã giành được một phúc lợi khiến lòng cô vô cùng thoải mái.

Vì vậy, Du Ân bình tĩnh đáp: “Ngày mai tôi có thời gian, cô muốn gặp mặt ở đâu?”

Về công về tư, Thẩm Dao đã làm quá nhiều việc với cô, quả thật cần cho cô một lời xin lỗi.

Thẩm Dao ở đầu dây bên kia nghiến răng giận dữ. Cô ta không ngờ rằng Du Ân lại trơ trến đến mức thản nhiên chịu nhận lời xin lỗi của cô ta như thế. Cô ta còn tưởng rằng Du Ân sẽ nói mấy câu đại loại như không cần thiết gì đó… như vậy cô ta còn có thể mượn cớ bào chữa cho mình trước.

mặt Diệp Văn.. 2 ‘Thẩm Dao tức giận đến không nói được lời nào. Phó Đình ‘Viễn ở bên cạnh Du Ân cầm bút viết tên một quán cà phê lên giấy. Du Ân nói: “Nếu cô đã không nói, vậy để tôi chọn một nơi đi. Cứ đến quán cà phê Thời Gian đi.”

16:15 ®’@ œ Du Ân vừa nói xong tên của quán cà phê này, Thẩm Dao ở đầu dây bên kia đã cười chế nhạo: “Du Ân, cô có biết đẳng cấp của quán cà phê này không? Cô chọn một nơi gặp mặt như vậy, cô có mời nổi tôi không?”

Thẩm Dao nắm bắt mọi cơ hội để chế giễu Du Ân, hận không thể dùng xuất thân cao quý và gia cảnh giàu có của.

cô ta để hoàn toàn chà đạp Du Ân dưới chân cô ta.

Nhưng Du Ân không khiêm tốn cũng không kiêu ngạo: “Cô Thẩm, không biết từ đâu cho cô ảo tưởng rằng tôi còn không có tiền để mời cô uống một tách cà phê đấy?”

Thẩm Dao giễu cợt nói: “Quán cà phê Thời Gian không tính tiền dựa trên một tách cà phê. Quán cà phê Thời Gian không chỉ bán cà phê, mà còn bán một môi trường cao cấp và tao nhã. Nơi đó là nơi thu phí theo giờ!”

Du Ân đương nhiên biết đến quán cà phê Thời Gian, nhớ ngày đó vì muốn học cách pha cà phê ngon, cô còn đi vào.

đó học tập mấy tuần.

Quán cà phê đó do Dịch Thận Chi đứng tên, nếu không cô cũng sẽ không có đặc quyền đi bái sư học nghệ.

Lúc này, sau khi nghe Thẩm Dao “xung phong nhận việc”

giới thiệu quán cà phê Thời Gian cho cô, Du Ân cười khẽ nói: “Trên tay tôi có dự án “Truyền Kỳ Dung Phi”, lại giành được kịch bản của ông Diệp Văn nữa, không thiếu tiền.”

Giọng điệu ung dung tự đắc và ngấm ngầm khoe khoang việc cô nhận được kịch bản của Diệp Văn khiến Thẩm Dao.

tức chết tại chỗ.

Thẩm Dao nghiến răng qua điện thoại, nói: “Được, vậy mười giờ sáng mai gặp lại.”

Du Ân kịp thời nhắc nhở Thẩm Dao trước khi Thẩm Dao cúp điện thoại: “Cô Thẩm, nếu ngày mai cô có thái độ này, đừng trách tôi mách với ông Diệp là cô không cam lòng tình nguyện đấy nhé.”

Bình luận

Truyện đang đọc