SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 524

May mắn thay, ông nội một mực kiên quyết ép anh kết hôn với Du Ân.

“Người nào trong số các người còn có mặt mũi nói chuyện giáo dưỡng trước mặt tôi hả?” Phó Đình Viễn giễu cợt ‘Thẩm Thanh Sơn bằng ánh mắt ảm đạm.

‘Thẩm Thanh Sơn giận dữ rống lên: “Cậu đây là muốn mặc kệ danh tiếng của ba mẹ đúng không? Mặc kệ tương lai của Phó thị đúng không?”

Sau loạt hành động của Phó Đình Viễn, Thẩm Thanh Sơn đã hiểu ra điều đó.

Phó Đình Viễn từ chối hợp tác với ông ta, thậm chí còn không ngại cạch mặt với ông ta.

Điều này khiến cho mấy tính toán của Thẩm Thanh Sơn hoàn toàn thất bại, đối mặt với khoảng cách như vậy, Thẩm Thanh Sơn tức giận đến mức suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Đối với lời đe dọa của Thẩm Thanh Sơn, Phó Đình Viễn tỏ vẻ khinh thường: “Vậy thì sao?”

“Phó Đình Viễn, cậu điên rồi!” Thẩm Thanh Sơn tức giận gầm lên: “Vì một người phụ nữ như Vu Ân mà cậu lại mất hết tính người như thế sao?”

Phó Đình Viễn cười hờ hững: “Cũng không phải chỉ vì cô ấy, mà một phần lý dolà… bọn họ không đáng.”

Phó Giang và Đổng Văn Huệ không đáng để anh nỗ lực.

Một bên lừa tình, một bên ép chết người ta, bọn họ đã gieo lỗi lâm, giờ lại muốn con mình đi thu dọn giúp sao?

Bọn họ luôn miệng nói là vì nhà họ Phó và Phó thị nên mới để Thẩm Thanh Sơn trấn áp chuyện này, nhưng sao bọn họ lại không nghĩ tới, đáng ra bọn họ không nên lừa dối và không nên gây sự ngay từ đầu chứ?

“Nếu đã cạch mặt nhau, về sau nhà họ Thẩm có giở trò gì thì tôi cũng tiếp hầu bất cứ lúc nào.” Phó Đình Viên bỏ lại những lời cay nghiệt này rồi bỏ đi.

‘Thẩm Thanh Sơn tức giận đến mức cả người run lên: “Cho dù cậu không quan tâm đến danh tiếng của ba mẹ, vậy còn Phó thị thì sao? Phó thị xuống dốc, cậu cũng không quan †âm sao?” tải áp Hola để đọc tiếp nhé.

Mặc dù Phó Giang và Đổng Văn Huệ không giữ chức vị trong Phó thị, nhưng chung quy cũng là người nhà họ Phó.

Người của nhà họ Phó đã làm những việc bẩn thỉu như vậy, chắc chắn sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Phó thị. Mấy dự án mà Phó ĐÌnh Viễn đã chuẩn bị, nói không chừng sẽ vì vậy mà thất bại, đến lúc đó Phó thị bị thiệt hại lớn, cứ thế xuống dốc.

Phó Đình Viễn cười khẩy nói: “Tôi nên quan tâm đến điều đó sao? Tôi có thể tạo ra một Phó thị, cũng có thể tạo ra một công ty khác, cùng lắm thì tôi không cần cái danh Phó thị, ở hậu trường làm ông chủ mà thôi.”

Lời nói của Phó Đình Viễn độc đoán và bất khả chiến bại, còn Thẩm Thanh Sơn thì không nói nên lời.

Phó Đình Viễn thực sự có năng lực thua keo này bày keo khác, nếu không ông ta đã không để Thẩm Dao cố tình quay về nước để tiếp cận Phó Đình Viễn, ông ta đã rất thích năng lực cá nhân của Phó Đình Viễn vào thời điểm đó …

Phó Đình Viễn rời đi mà không quay đầu lại, Thẩm Thanh Sơn đang đứng ở trong căn phòng hỗn độn, nghiến răng nghiến lợi.

‘Thẩm Thanh Sơn đã sống đến từng tuổi này, còn chưa có ai dám hất bàn trước mặt ông ta!

Phó Đình Viễn rời nhà hàng và đi thẳng đến quán bar “Hoa Lộ” của Dịch Thận Chi, ngay khi bước vào phòng bao, anh đã yêu cầu Dịch Thận Chỉ mang rượu cho mình rồi ngồi uống từng cốc một.

Bình luận

Truyện đang đọc