SAU LY HÔN, CHỒNG CŨ LẠI MUỐN THEO ĐUỔI TÔI

Chương 889

Du Ân nói thật lòng: “Em hy vọng mình sẽ vĩnh viễn không nhìn thấy sự lợi hại đó, bởi em hy vọng chúng ta đều bình an.”

Phó Đình Viễn dẫn Du Ân tới một quán ăn vô cùng nổi tiếng, Phó Đình Viễn cũng không biết Du Ân có nhận ra hay không, nhưng anh nhận ra, dù anh và Du Ân có đi tới bất cứ đâu, thì vẫn luôn có người theo dõi bọn họ.

Không cần biết những người này là người của ông cụ Đổng hay Đổng Lộ, nhưng có thể nhìn ra được, hành tung của anh và Du Ân đều lọt vào mắt bọn họ.

Phó Đình Viễn không chủ động đề cập đến chuyện bọn họ bị theo dõi với Du Ân, bởi anh không muốn làm cô lo lắng.

Hai người ăn cơm trưa xong thì lập tức quay lại khách sạn, vừa về đến phòng Phó Đình Viễn đã nhận được một cuộc điện thoại với dãy số lạ.

Phó Đình Viễn cười khẩy một tiếng rồi bắt máy, cuộc điện thoại này tám mươi phần trăm là Đổng Lộ gọi tới.

Quả nhiên, đầu dây bên kia truyền đến một giọng nam nghe có phần không mấy thiện cảm: “Sếp Phó, xin chào.”

Phó Đình Viễn đáp lại bằng giọng điệu nhàn nhạt: “Xin chào, ông Đổng.”

Từ giọng nói Đổng Lộ có thể nghe ra sự ngạc nhiên: “Cậu biết tôi là ai?”

Phó Đình Viễn khẽ cười nhạo một tiếng, lười trả lời vấn đề này.

Nếu đến chuyện nhỏ nhặt này anh cũng không đủ tài để phán đoán ra, thì sao có thể làm chủ tịch Phó thị được đây.

Phó Đình Viễn biểu hiện rõ sự khinh miệt dành cho Đổng Lộ, điều này lại khiến ông ta có chút bực bội, tức giận nói: “Cậu đã suy xét về điều kiện tôi đưa ra chưa.”

“Tôi không suy xét.” Phó Đình Viễn trả lời vô cùng dứt khoát.

Đổng Lộ nói với vẻ khó tin: “Cái gì?”

Phó Đình Viễn nói một cách tàn nhẫn vô tình: “Người mà ông đang lấy ra để uy hiếp chính là con gái ruột của ông, không phải con gái tôi, vậy thì tôi suy xét điều kiện ông đề ra để làm cái gì? Dù ông có giết con tin, thì có liên quan gì tới tôi?”

Đổng Lộ nghe Phó Đình Viễn nói vậy thì bị chặn họng hồi lâu, nói không ra lời, tại sao mọi chuyện lại không phát triển theo đúng kế hoạch của bọn họ chứ?

Ông ta không nhịn nổi nữa, giọng điệu có phần nôn nóng hung hăng: “Chẳng lẽ lão già kia không nói với cậu, con dấu các loại đều nằm trong tay tôi?”

Đổng Lộ nghe Phó Đình Viễn nói vậy thì bị chặn họng hồi lâu, nói không ra lời, tại sao mọi chuyện lại không phát triển theo đúng kế hoạch của bọn họ chứ?

Ông ta không nhịn nổi nữa, giọng điệu có phần nôn nóng hung hăng: “Chẳng lẽ lão già kia không nói với cậu, con dấu các loại đều nằm trong tay tôi?”

“Nếu cậu không chịu đáp ứng điều kiện tôi đưa ra, tôi sẽ lập tức hủy diệt con dấu đó, như vậy cậu sẽ mãi mãi không chiếm được mảnh đất kia, cái gọi là kế hoạch chip khu công nghiệp gì đó sẽ bị đem đi ngâm nước nóng.”

Đối mặt với lời uy hiếp trần trụi của Đổng Lộ, Phó Đình Viễn lại chẳng hề để tâm, mở miệng: “Chẳng lẽ tôi cần phải một hai xây dựng khu công nghiệp ở chỗ này mới được à? Trung Quốc lớn như vậy, tôi hết chỗ để chọn rồi?”

Bình luận

Truyện đang đọc