THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 334

Hắn ta nâng cao giọng: “Các anh em, đêm nay, anh Cường đã xung phong hoàn thành nhiệm vụ mà ông chủ Tiết giao cho Lục gia.”

“Lục gia đã cho tôi khẩu súng này, lão ta dặn dò tôi sau khi anh Cường a giết chết Tần tiên sinh thì nổ súng giết chết anh Cường.”

Cái gì?

Nghe thấy thông tin này, những thuộc hạ mà Kiều Lục mang đến đều rất kinh ngạc.

“Lão Cửu, mày đừng có nói bậy!”

“Mày ngậm máu phun người, tao sẽ không tha cho mày!” Kiều Lục vội vàng cãi lại.

Lão Cửu nghiến răng nói: “Ông bảo tôi giết anh Cường, đổ lỗi cho Tần Thiên. Nếu điều này xảy ra thì không những ông có thể độc chiếm một trăm triệu tiền thưởng của ông chủ Tiết, mà còn có thể loại bỏ mối hiểm họa ngầm là anh Cường.”

“Quả là một công đôi việc.”

“Anh Cường luôn trung thành tận tụy, nhưng ông lại lấy lòng tiểu nhân đo lòng quân tử. Ông sợ thế lực của anh Cường càng ngày càng lớn, cuối cùng sẽ thay thế ông.”

“Kiều Lục, ông thật sự mê muội. Ông cũng không nghĩ thử xem, nếu anh Cường muốn thay thế ông còn cần tốn sức như vậy sao?”

“Một năm trước chúng ta huyết chiến với Đao Ba Lang của thành phố bên cạnh, nếu anh Cường không xả thân cứu ông thì ông đã chết từ lâu rồi.”

“Còn anh Cường động đến người đàn bà của ông cái gì, người đàn bà đó là món hàng gì trong lòng ông không rõ không?”

“Lục gia, có cần chỉ ra vài người xác nhận để họ nói cho ông biết người đàn bà của ông là hạng người như thế nào không?”

Nghe thấy lời này, rất nhiều người trong đám người Kiều Lục mang đến đều sợ hãi cúi đầu, kể cả tên sư gia già cỗi kia.

“Bây giờ mọi người đều đã biết.”

“Anh Cường vào sinh ra tử vì Lục gia, cuối cùng lại đổi lấy kết cục như thế này!”

“Vậy chúng tôi thì sao?”

“Chúng tôi còn không bằng anh Cường, tương lai sẽ có kết cục gì tôi quả thực không dám nghĩ.”

“Cho nên, bây giờ tôi tuyên bố sau này sẽ đi theo anh Cường!”

“Các anh em, ai đồng ý lời tôi nói thì giơ tay!”

Chuyện quá đột ngột, mọi người đều do dự. Cũng bởi vì, uy lực của Kiều Lục đã in sâu trong lòng mỗi người từ lâu.

Kiều Lục tức giận nói: “Cường Long, lẽ nào mày thật sự muốn tạo phản sao?”

“Tao thừa nhận, trước đây là hiểu lầm. Bây giờ mày thả tao ra, chuyện quá khứ sẽ xóa bỏ toàn bộ.”

“Chúng ta vẫn là anh em tốt.”

“Lần này mày đã bắt được Tần Thiên, lát nữa cắt đầu hắn đi tìm ông chủ Tiết nhận thưởng. Một trăm triệu tiền thưởng đều là của mày.”

Cường Long nở nụ cười xót xa nói: “Lục gia, muộn rồi.”

“ n tình nợ ông, tôi đã trả xong gấp đôi rồi. Bây giờ, ân tình ông nợ tôi cũng đã trả.”

Bình luận

Truyện đang đọc