THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 373

”Cường Long đồng ý?”

Lôi Báo gật đầu: ”Dựa vào tính cách nóng nảy của Cường Long, đó là chuyện đương nhiên.”

”Lúc này anh ta đã đồng ý, bây giờ Cường Long đã điều toàn bộ người đợi đến ban đêm bắt đầu chiến đấu.”

Tần Thiên thấy vẻ mặt nghiêm trọng của Lôi Báo thì nói: ”Có phải anh cũng không đồng ý với cách làm của Cường Long không?”

”Anh hẹn gặp mặt tôi nói chuyện là vì có kế hoạch khác?”

Lôi Báo gật đầu, oán giận nói: ”Đao Ba Lang này có rất nhiều vết nhơ. Cảnh sát bên đó cũng nhận rất nhiều báo án nhưng cuối cùng đều không có chứng cứ để bắt giữ.”

”Hơn nữa Đao Ba Lang gần đây cũng nghe được phong phanh, dạo này luôn ở yên một chỗ không ra ngoài, vô cùng khiêm tốn.”

”Muốn bắt hắn ta là chuyện rất khó.”

”Cảnh sát ở thành phố bên cạnh đã rơi vào đường cùng nên đã xin thành viên đội Rồng giúp đỡ. Anh em phụ trách bên đó tên là Hoàng Diệp.”

”Hoàng Diệp cũng biết lần này Đao Ba Lang cần dốc hết toàn bộ lực lượng và tin tức quyết chiến với Cường Long.”

”Đây là một cơ hội vô cùng hiếm có.”

”Hoàng Diệp bàn bạc với tôi bày bố ở thung lũng Hổ, đến lúc đó hốt gọn một mẻ đám Đao Ba Lang.”

Tần Thiên gật đầu nói: ”Vì dân trừ hại, kế hoạch này có thể thực hiện.”

”Có chuyện gì khó khăn sao?”

”Khó khăn chính là…” Lôi Báo cười khổ nói: ”Cường Long không muốn phối hợp. Anh ta nói chuyện này phải dựa theo quy định giang hồ để giải quyết.”

”Nếu như đồng ý phối hợp với tôi thì chẳng phải đã phá hỏng quy định rồi sao, người trong giang hồ nhất định sẽ khinh bỉ chê cười.”

”Anh ta quyết định tự tay đánh bại Đao Ba Lang.”

”Hết cách nên tôi mới phải báo cáo với tiên sinh. Hi vọng tiên sinh có thể hiểu cho việc anh em đội Rồng làm việc theo luật pháp.”

Tần Thiên tức giận nói: ”Cái tên khốn Cường Long này!”

”Nói cho anh ta biết, tôi nói để anh ta nhớ kĩ cho ông đây: Quy định trên giang hồ đương nhiên quan trọng, nhưng tất cả đều phải xếp sau luật pháp.”

”Trước pháp luật, quy định gì đó đều không thể dùng.”

”Anh ta cho rằng mình rất trong sạch sao? Ông đây bây giờ không truy cứu trách nhiệm của anh ta là vì đang cho anh ta một cơ hội lập công chuộc tội mà thôi.”

”Nếu như vẫn u mê không tỉnh ngộ thì anh ta cũng đánh cho ông!”

Lôi Báo không ngờ Tần Thiên lại theo chính nghĩa và ủng hộ công việc của họ như vậy. Anh ta kích động nói: ”Có câu nói này của tiên sinh, Cường Long nhất định sẽ phối hợp!”

”Tiên sinh, tôi đi tìm Cường Long để bàn kĩ lại kế hoạch!”

”Buổi tối hôm nay ngài chỉ cần xem thôi là được.”

Tần Thiên cười nói: ”Đao Ba Lang đã chuẩn bị rồi mới đến, các anh đủ người sao?”

”Có cần tôi phái mấy người hỗ trợ không?”

Bình luận

Truyện đang đọc