THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 345

Một vài người đàn ông vạm vỡ mặc vest nhảy ra khỏi chiếc Mercedes-Benz, sau khi cảnh giới mới mở cửa phía sau của chiếc Rolls-Royce.

Vóc dáng và khuôn mặt của Phan Mỹ Nhi xem như là trung bình. Chiều cao 1m6, khuôn mặt tròn, mắt một mí, làn da trắng.

Đây vốn là một người rất dễ bị phớt lờ nếu đặt trong đám đông.

Nhưng, khi cô ta bước xuống xe, khí trường đó khiến người ta thấy sợ.

Đây không chỉ là thứ có được khi xuất thân danh môn mà còn cần phải nắm giữ quyền lực thật sự. Hơn nữa còn thao túng cả sự sống và cái chết.

Mặt cô ta không cảm xúc, chậm rãi đi vào sân.

Bởi vì một chân bất tiện nên cô ta rất quan tâm đến việc xuất hiện trong mắt công chúng. Đây cũng là lý do vì sao, cô ta chọn đến đây vào ban đêm.

“Mỹ Nhi, con đến rồi!”

Tiết Kiến kích động đi lên nghênh đón. Ông ta vốn là ba chồng, nhưng khi đối mặt với con dâu lại giống như một cấp dưới theo thói quen.

“Con mau đi thăm A Nhân đi!”

“Nếu muộn thêm một chút nữa thì e rằng sẽ không gặp.”

Phan Mỹ Nhi lạnh lùng gật đầu, đi đến trong phòng. Nhìn thấy Tiết Nhân nằm trên giường, cuối cùng trong mắt cô ta cũng hiện lên vẻ phức tạp.

“Tiểu thư, ngồi đi.” Một ông quản gia áo xám bên cạnh vội vàng đem đến một cái ghế.

Phan Mỹ Nhi ngồi ở bên giường, nhìn Tiết Nhân sống dở chết dở ở trước mặt, lạnh lùng nói: “Nói đi. Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.”

“Không phải ông nói, Long Giang là trung tâm của nhà họ Tiết các người sao?”

“Ai ra tay.”

“Ở Long Giang, ai dám ra tay độc ác như vậy.”

“Là một tên tên Tần Thiên!” Tiết Kiến vội nói: “Nếu không ngoài dự đoán, thì đằng sau còn có cả hội thương mại do Thiết Lâm Phong đứng đầu.

“Mỹ Nhi, con xem.”

Ông ta mở video đã qua chỉnh sửa ra.

Phía trên chỉ còn cảnh Tần Thiên đánh Tiết Nhân, không còn cảnh Tiết Nhân cố cưỡng bức Tô Tô trước đó.

Phan Mỹ Nhi lạnh nhạt nhìn quản gia áo xám, nói: “Tiêu lão, ông thấy thế nào?”

Tiêu lão tên Tiêu Nghĩa, là một cao thủ nội lực.

Ở nơi có nhiều cao thủ như nhà họ Phan, ông ta rất khiêm tốn. Là quản gia riêng của Phan Mỹ Nhi.

Trong mắt ông ta hiện lên một tia kinh ngạc, rất lâu sau mới nói một cách nghiêm trọng: “Không ngờ trên đời này lại có cao thủ nội lực trẻ như vậy.”

“Nếu không ngoài dự đoán thì hắn đã dồn nội lực vào thắt lưng, đánh từng cái vào cơ thể của cô gia.”

Vẻ mặt Phan Mỹ Nhi khẽ động, “Nói như vậy, Kiều Lục và Thôi Minh đều là do hắn giết, không liên quan đến nhà họ Thiết?”

Tiêu Nghĩa gật đầu: “Mặc dù tôi chưa tiếp xúc với nhà họ Thiết. Nhưng, cũng đã nghe nói đến Thiết Hùng ông cụ của nhà họ.”

Bình luận

Truyện đang đọc