THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 405

Tần Thiên hít sâu một hơi, nắm lấy tay Tô Tô cố gắng bình tĩnh nói: “Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì, nói cho anh biết, anh sẽ giải quyết.”

Tô Tô ngồi ở bên giường, tức giận đến mức mắt đỏ heo.

Cô cắn răng nói: “Em vốn tưởng rằng, bên này đều là những người thuộc tầng lớp thượng lưu, đều là quý ông như Carl.”

“Không ngờ còn có súc sinh đội lốt người.”

“Em không muốn ở lại đây nữa!”

Tần Thiên kinh ngạc: “Em bị bắt nạt à? Là ai!”

Lúc này, sát khí trên người hắn mới lộ ra.

Tô Tô hoảng sợ, sợ Tần Thiên làm càn. Cô vội vàng nói ra sự tình.

Hóa ra, trong buổi tiệc tối nay, một người đàn ông Ý tên là Carlo Conti đã mời cô khiêu vũ.

Sau khi Tô Tô nói rõ rằng không muốn khiêu vũ, tên kia chẳng những không từ bỏ ý định mà còn càng thêm quấn lấy cô.

Cuối cùng, khi biết Tô Tô đến tham gia bình chọn mỹ phẩm, ông ta đã bảo thư ký nói rõ thân phận của mình với Tô Tô.

Ông ta là là người đứng đầu mới của gia tộc Conti, mà gia tộc Conti gần như có thể nói là gia tộc lớn nhất ở thành phố Lan.

Sở hữu một số thương hiệu sang trọng. Hội chợ mỹ phẩm lần này cũng là do gia tộc Conti tài trợ.

Carlo Conti thẳng thừng nói, chỉ cần Tô Tô đồng ý cùng ông ta trải qua một đêm đáng nhớ, kết quả bình chọn ngày mai, ông ta cam đoan Tô Tô sẽ giành được huy chương vàng.

Tô Tô trong lúc tức giận đã trở về khách sạn trước khi buổi tiệc kết thúc.

Cô thà từ bỏ giải thưởng này còn hơn gặp lại một tên cặn bã như Carlo Conti.

“Không ngờ đi xa như vậy, cuối cùng lại là kết quả này.”

“Mặc kệ. Không có hội chợ này, em không tin là mình không thể tìm thấy con đường khác.”

“Đừng ngẩn người ra nữa, mau thu dọn đồ đạc đi!”

Đôi mắt Tô Tô tràn đầy nước mắt. Cô uất ức và không cam lòng.

Cô đã làm việc chăm chỉ và chuẩn bị rất lâu cho hội chợ lần này. Bây giờ cả công ty đều đang chờ tin vui mở cửa thị trường của cô.

Không ngờ lại thành ra thế này.

Cô đứng dậy muốn tiếp tục thu dọn đồ đạc.

Tần Thiên thuận thế ôm cô vào lòng.

“Làm gì vậy? Mau buông em ra!” Tô Tô ngơ người ra, đỏ mặt mắng Tần Thiên.

Tần Thiên chẳng những không buông ra, mà ngược lại càng ôm chặt cơ thể mềm mại này, ghé vào tai cô thì thầm: “Vợ à, ngày mai em cứ việc đi tham dự hội chợ.”

“Yên tâm, chuyện tên cặn bã cứ giao cho anh.”

Tô Tô vội vàng nói: “Anh đừng làm bậy!”

“Nơi này là nước Ý, không phải Long Giang. Chúng ta thân cô thế cô, căn bản không phải là đối thủ của bọn họ.”

Bình luận

Truyện đang đọc