THẦN VƯƠNG LỆNH

Chương 354

Phan Mỹ Nhi xoay người lại, nhìn thấy Tần Thiên mặt lạnh như băng, cô ta thoáng sững sờ, sau đó bật cười ha ha.

“Họ Tần, cuối cùng mày đã đến.”

“Nếu mày đến chậm một bước thì cô vợ như hoa như ngọc này của mày sẽ bị phá tướng rồi.”

“Nhưng mày đến đúng lúc lắm. Mày là thủ phạm giết chồng tao, bây giờ quỳ xuống cùng chịu trừng phạt đi.”

Mấy tên vệ sĩ quát lên: “Còn không mau quỳ xuống!”

Tần Thiên nhìn thấy cánh tay của Tô Tô bị hai tên vệ sĩ nắm chặt. Thậm chí trên mặt cô còn có năm dấu tay rõ ràng.

Trong mắt hắn dâng lên lửa giận ngút trời, sải bước đi tới.

“Mau ngăn hắn lại!” Phan Mỹ Nhi có chút sợ hãi.

Mấy tên vệ sĩ gào thét xông lên.

Bọn họ có thể vào làm vệ sĩ ở nhà họ Phan đương nhiên đều là người cực kỳ xuất sắc. Bình thường, một người đủ đánh mười người.

Tần Thiên trước mặt có vẻ không cao to lắm.

Ở trong mắt chúng chỉ là một con cừu có thể chơi đùa tùy ý.

Tần Thiên nắm chặt tay, đấm vào.

Rầm!

Rầm rầm!

Mấy tên vệ sĩ gần như bị đấm cùng lúc. Chúng kêu lên đau đớn, che bụng, quỳ xuống.

Tần Thiên không muốn để cho Tô Tô nhìn thấy cảnh tượng đẫm máu cho nên đã sử dụng tuyệt chiêu đánh bò xuyên núi, xuyên bụng đánh nát ruột chúng.

“Đau!”

“Đau chết tôi rồi!”

“Cứu!”

“Sư gia, mau giết hắn!”

Nhìn mấy tên đàn ông mạnh mẽ vừa rồi còn hung dữ, lúc này cuộn tròn dưới đất, sắc mặt trắng bệch, lớn tiếng kêu gào thì những người còn lại ở trong đều ngây người.

“Thằng nhóc, khá đấy!”

“Để ta thỉnh giáo một chút!” Tiêu Nghĩa nở nụ cười lạnh lùng, cả người bay lên, một chưởng nhìn như bình thường nhưng lại khiến cho không khí xung quanh phát ra tiếng nổ siêu thanh.

Ánh mắt Tần Thiên rét lạnh.

Không ngờ, đối phương lại có người tập võ đáng gờm đến vậy.

Nhưng, vậy thì sao?

“Múa rìu qua mắt thợ!” Hừ lạnh một tiếng, hắn tùy ý nghênh đón một chưởng.

Hai lòng bàn tay va vào nhau, rầm một tiếng, Tiêu Nghĩa bay thẳng ra ngoài. Đập mạnh vào tường và ngã xuống đất.

“Ngươi…” Trong cơn tức giận, ông ta há miệng muốn nói gì đó nhưng lại phun ra một ngụm máu tươi.

Bình luận

Truyện đang đọc