ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Bọn ta không phải Dược Thiện Sư, chỉ là đến xem." Tả vũ buông tay: "Nhưng thật ra là ngươi, dược thiện là tốt như vậy, nhất định phải thử xem, phần thưởng lần này rất dày."

Tả Viêm cũng đồng ý gật đầu nói: "Lần này Vô Trần Cung đúng là danh tác (tác phẩm của tác giả nổi tiếng – ở đây ý tác phẩm là linh tửu – tác giả là Vô Trần Cung tiếng tăm), tất cả vật liệu làm linh tửu đều là do Vô Trần Cung cung cấp, chỉ cần đạt được hơn 15 điểm, là có thể dựa vào điểm nhận được cống hiến. Một điểm có thể nhận được 50 cống hiến."

Bạch Vũ nhất thời thấy sao đầy mắt, đây chẳng phải là nói phần thưởng ít nhất là 750 cống hiến, nhiều nhất là 1500 cống hiến! Quả nhiên là danh tác. Chỉ dựa vào phần thưởng nhiều cống hiến như vậy, nàng cũng muốn đi thử xem.

Lúc Bạch Vũ hưng trí bừng bừng chuẩn bị tham gia Đại hội, bóng dáng của nàng đã sớm bị Tòng Nguyệt Cầm nhìn thấy.

Tòng Nguyệt Cầm cười lạnh một tiếng, hỏi Bách Lý Vân Diễm bên cạnh, "Bạch Vũ cũng tới, nàng ta sẽ làm linh tửu sao?"

"Chưa nghe nói qua." Bách Lý Vân Diễm nhìn về phía xa xa Tả Viêm đang nói chuyện với Bạch Vũ, hàn quang trong mắt hiện ra: "Hừ! Nàng ta nghĩ linh tửu là thứ tùy tiện người nào cũng có thể làm được sao?"

"Sẽ không, không bằng xem nàng xấu mặt." Trong mắt Tòng Nguyệt Cầm tràn đầy vui sướng khi người gặp họa.

Bách Lý Vân Diễm nhíu mày: "Không cần, hiện tại ta thấy nàng ta liền ghê tởm, chướng mắt, hay là trực tiếp đuổi ra cho thỏa đáng." Đại hội hôm nay là cơ hội biểu hiện của nàng ta, nàng ta không cho phép có gì sai lầm.

Nàng ta gọi một tiểu đệ tử đi theo bên cạnh Bách Lý trưởng lão tới, thì thầm với hắn.

Rất nhanh, Bạch Vũ bị hai nữ đệ tử ngăn ở bên ngoài đại sảnh.

"Không cho ta vào, vì sao?" Bạch Vũ kinh ngạc vạn phần, mọi người bên cạnh nàng đều vào, tại sao đến nàng lại không cho vào? Chẳng lẽ Đại hội này không phải người nào cũng có thể tham gia?

"Đại hội linh tửu này là Cung chủ tổ chức, không phải người nào cũng xứng tới tham gia." Một nữ đệ tử kiêu căng liếc Bạch Vũ một cái, ý nghĩa nằm trong lời nói.

Bạch Vũ khó hiểu nháy mắt: "Người nào mới xứng được tham gia?"

"Đương nhiên là Dược Thiện Sư danh chính ngôn thuận. Đại hội linh tửu lần này, Cung chủ hy vọng có thể làm cho tất cả Dược Thiện Sư của Vô Trần Cung đều hiển lộ thân thủ, từ đó chọn lựa ra vài vị nổi tiếng dốc sức bồi dưỡng, ngươi cái gì cũng không phải, cũng dám chạy tới giúp vui?" Khinh thường trong mắt hai người đều đều tràn ra, giống như từ đầu tới cuối ngay cả một sợi tóc của Bạch Vũ cũng không xứng tiến vào Dược Thiện Đường.

Bạch Vũ cười lạnh: "Thì ra quy củ của Đại hội lần này lớn như vậy, tại sao lại không có người biết? Ta không phải là Dược Thiện Sư các ngươi đều có thể nhìn ra, ánh mắt thật tốt."

Có tên ngốc mới tin hai người kia nói quỷ, nàng cũng không tin, việc làm linh tửu này ngay cả người không có linh khí cũng là Dược Thiện Sư. Hai người kia rõ ràng chính là cố tình không cho nàng đi vào.

Chuyện này nàng không rõ vì sao? Khi nào thì ngay cả mọi người ở Dược Thiện Đường nàng cũng đắc tội? Chẳng lẽ là Bách Lý trưởng lão tự mình mệnh lệnh? Vị trưởng lão giả bộ thánh mẫu kia hẳn là không đần độn như vậy? Đường đường một vị trưởng lão lại đi làm khó một tiểu đệ tử mới tới, truyền ra thì người bị nhạo báng cũng không phải là Bạch Vũ.

Bạch Vũ đảo qua hai người, chợt nhìn thấy Bách Lý Vân Diễm ở bên trong đại sảnh nhìn nàng.

Khăn che mặt trên mặt Bách Lý Vân Diễm đã được gỡ xuống, vết sẹo khủng bố trên mặt đã tiêu tan gần hết, nhưng vẫn còn một ít dấu hồng. Nàng ta lộ ra một chút tươi cười nhìn qua thập phần hữu hảo, trong tươi cười hiện ra âm trầm, trào phúng không dễ dàng phát hiện.

Thì ra là vị này, nói vậy toàn bộ... Bạch Vũ hiểu rõ.

Tả Vũ căm tức nhíu mày, nhỏ giọng nói bên tai Bạch Vũ: "Ta đã điều tra qua, Bách Lý Vân Diễm là học đồ Bách Lý trưởng lão thu nhận không lâu, theo những gì đệ tử Dược Thiện Đường nói thì hình như nàng ta là chất nữ thân sinh của Bách Lý trưởng lão, cũng không biết có phải thật vậy hay không."

Bình luận

Truyện đang đọc