ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Tư Minh thăng cấp kéo dài mấy ngày, đám người Bạch Vũ và Phục Mãn thay phiên trông coi, may mắn cả khu vực không có quá nhiều mãnh thú gì, mãnh thú cấp bá chủ lợi hại duy nhất, chính là con Hắc Tinh Tinh đã bị bọn họ làm thịt.

"Xem ra, ngày mai Tư Minh có thể hoàn thành thăng cấp, hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì nữa." Tử Như nhẹ nhàng thở ra, nói.

Bạch Vũ nhìn thoáng qua Tư Minh ngồi xếp bằng ở trong bụi cỏ: "Hy vọng như thế."

Không hoàn thành thăng cấp thì không thể yên lòng, một khi thăng cấp bị cắt ngang, linh mạch sẽ bị thương nặng, nếu làm không tốt thì cả người sẽ bị phế đi.

"Meo - - " Bỗng nhiên Trảm Nguyệt lạnh lùng kêu một tiếng, con ngươi màu vàng lạnh lẽo nhìn Bạch Vũ. Trong lòng Bạch Vũ rùng mình, có loại cảm giác không ổn, lặng lẽ đi theo Trảm Nguyệt tới một mảnh đất phía sau sườn núi, nhìn thấy một đám người từ rất xa đi tới bên này.

"Chết tiệt!" Bạch Vũ thầm mắng một tiếng, thật sự là sợ cái gì thì cái đó sẽ đến, không có mãnh thú, trái lại là người Sáng Thế Thần Điện đến, còn là một đội Luật Viên Kiệt và Luật Viên Giang chết cũng không chết kia, đội ngũ cực mạnh của Sáng Thế Thần Điện.

Bây giờ Tư Minh không đi được, nhưng bọn họ có thể tìm tới nơi này rất nhanh.

Bạch Vũ yên lặng tính toán lấy sức chiến đấu lúc này của bọn họ có thể đối phó với năm người đối diện không?

Năm Linh chủ đỉnh cấp, Triệu Hoán Thú có được đều là cực phẩm, linh thuật tu luyện đều là Linh phẩm, hiển nhiên là không thể.

Nhưng bỏ Tư Minh lại, bốn người bọn họ rút lui, đừng nói giỡn, tuy nàng không phải là Thánh mẫu, nhưng cũng sẽ không làm loại chuyện vứt bỏ đồng đội này.

Nàng lấy ra rất nhiều sương độc giao cho Trảm Nguyệt: "Ngươi biết nên làm thế nào."

Trảm Nguyệt gật đầu, ngậm sương độc lủi vào trong rừng rậm.

Bạch Vũ quay đầu về chỗ Tư Minh thăng cấp, nàng lấy ra mấy cái ly, dùng dao găm cắt cổ tay, nhỏ máu vào đầy ly.

Tử Như nhìn thấy, cực kỳ hoảng sợ: "Vực Chủ, người làm cái gì vậy?"

"Có người đến đây, chúng ta không đối phó được, chỉ có thể kéo dài thời gian thôi." Nàng chứa đầy cả ba ly, đưa cho Phục Mãn, Tử Như và Công Tôn Ưởng: "Các ngươi nhanh dùng máu của ta khoang tròn chung quanh lại, vẽ ra một hình tròn khép kín."

Bọn họ cũng không kịp hỏi lý do đã lập tức làm theo, dùng máu của Bạch Vũ khoanh tròn trên mặt đất một khu vực nhỏ khoảng mười thước chung quanh, vòng Tư Minh ở bên trong.

Bạch Vũ lập tức ở chính giữa, nhắm mắt lại lẩm nhẩm: "Ta lấy máu làm vật tế, khế ước không gian ẩn hình. Xin che giấu khu vực của ta, mãi đến khi máu tiêu tan, khế ước biến mất."

Công Tôn Ưởngvà Tử Như đứng ở bên ngoài liền nhìn thấy, Phục Mãn và Bạch Vũ đứng ở trong vòng tròn nháy mắt đã không thấy tăm hơi.

Hai người nhất thời nghẹn họng nhìn trân trối, cùng liếc mắt nhìn nhau một cái. Diendanlequydon – V.O Bọn họ từng nghe nói đến rất nhiều loại khế ước, nhưng vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy khế ước ẩn hình, khế ước một không gian nhỏ ẩn hình trước mặt người bên ngoài, thật sự là không thể tưởng tượng nổi.

"Các ngươi còn sững sờ làm gì? Còn không mau tiến vào." Phục Mãn đi tới, kéo bọn họ đi vào.

Ngồi ở trong không gian ẩn hình nhìn ra ngoài, cũng không có gì khác nhau, nhưng từ bên ngoài nhìn vào bên trong, cũng không nhìn thấy cái gì, chỉ nhìn thấy ở đây là một mảnh mặt cỏ giống hệt chung quanh, ngoại trừ cái này ra thì không thấy gì cả.

Bọn họ liền vô duyên vô cớ biến mất ở trong mắt người ngoài, phương pháp ẩn dấu như vậy thật sự quá thuận tiện, nếu có thể thì bọn họ đều muốn học.

Bạch Vũ băng bó cánh tay có vết cắt, bĩu môi, khế ước cần vật tế cực kỳ quý giá có được không? Bởi vì máu của nàng vô cùng quý giá, mới có thể làm vật tế, nếu không phải nhất thời nàng không lấy ra được thứ gì tốt làm vật tế, nhưng cho dù như vậy, nàng vẫn phải cắt một dao, rất đau!

Bình luận

Truyện đang đọc