ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Chết tiệt! Giết chết con chim kia, giết chết con chim kia cho ta!" Hai mắt Lệnh Hồ Vũ đỏ bừng, thở hổn hển chỉ vào Bạch Vũ, tay cũng phát run.

Mấy người không nói hai lời, vung các loại linh thuật ra như mưa về phía Tiểu Thanh.

Bạch Vũ đã sớm ngờ tới, sau khi Tiểu Thanh tiêu diệt hết hai con Triệu Hoán Thú, liền núp ở sau lưng hai con Hắc Hùng có vóc dáng to của Thuần Vu Hải.

Lực phòng ngự và sức chịu đựng của Hắc Hùng cũng rất cao, nhưng đối mặt với nhiều linh thuật công kích như vậy, nếu tiếp tục chịu đựng toàn bộ, dám chắc cũng sẽ tan thành tro bụi.

"Bảo vệ Hỏa Diễm Thanh Điểu!" Tử Như lớn tiếng quát.

Khả năng gây thương tổn của Hỏa Diễm Thanh Điều cao đến đáng ngạc nhiên, là lực công kích mạnh nhất của bọn họ, cho dù là hy sinh hai con Hắc Hùng hệ Thổ, cũng nhất định phải bảo vệ thật tốt!

Đáy mắt u tối của Thuần Vu Hải là thoáng qua sắc bén, thật giống như sóng nước dao động nhẹ trong mặt hồ yên ả, bóng dáng chợt lui về phía sau, tạo ra một khoảng cách với bọn họ.

Đột nhiên, Hai con Hắc Hùng né tránh, ánh sáng linh thuật chói mắt trực tiếp ép bức Tiểu Thanh và Tư Minh cùng với Bạch Thử của hắn cũng đang đứng phía sau.

Ầm ——

Đột nhiên, Tiểu Thanh vỗ cánh bay lên cao, xông thẳng lên bầu trời, bị mấy linh thuật có phạm vi lớn công kích, nguy hiểm tránh được thế tấn công mãnh liệt của linh thuật.

Tư Minh cũng không may mắn như thế, một con Triệu Hoán Thú còn dư lại của hắn bị mất mạng trong nháy mắt, chính hắn cũng bị linh thuật đánh trúng, trên mặt, trên ngực dính đầy vết máu đỏ sẫm, nếu không phải nhờ màn nước của Thiên Mộng Bạch Đồn miễn cưỡng bảo vệ hắn, chỉ sợ hắn sẽ bị thương rất nặng.

"Ngươi đang làm gì vậy?" Tử Như tức giận nhìn về phía Thuần Vu Hải.

Tử Như trông cậy vào Hắc Hùng của Thuần Vu Hải bảo vệ, vậy mà hắn lại lui lại trong giây phút nguy cấp, suýt nữa đã tiêu diệt Tiểu Thanh, hại chết Tư Minh.

Sắc mặt Bạch Vũ không có chút nào ngạc nhiên, kéo Tư Minh, một tay đẩy hắn ra bên ngoài sân. Tư Minh đã bị trọng thương, sức chịu đựng của hai con Triệu Hoán Thú cũng bị hao hết, không có năng lực chiến đấu thì không bằng để hắn xuống đài chữa thương.

Mắt Thuần Vu Hải lạnh lẽo quét qua Bạch Vũ và Tử Như, lộ ra một nụ cười lạnh: "Dù sao cũng phải thua, cần gì phải giãy giụa?"

"Ngươi phản bội chúng ta!" Tử Như nổi trận lôi đình, vẻ mặt bình tĩnh từ trước đến nay không nhịn được tràn ngập tức giận.

" Không phải là hắn phản bội, từ lúc vừa mới bắt đầu hắn đã không thuộc nhóm bên này, là hắn hạ độc Lạc Trầm và Tư Minh, hại chết Lạc Trầm!" Đột nhiên, Bạch Vũ lạnh như băng mở miệng, một đôi mắt giống như nhìn người chết, nhìn chằm chằm vào Thuần Vu Hải, đáy mắt lạnh như sương làm cho da đầu người ta tê dại.

Từ lúc chiến đấu cá nhân, Bạch Vũ đã bắt đầu nghi ngờ, tại sao mỗi lần Triệu Hoán Sư của đối phương ra sân cũng có thể ngẫu nhiên khắc chế bọn họ? Bọn họ ra sân đều là do Tử Như tạm thời quyết định, ngay cả Tư Vực Chủ cũng không biết, chỉ có năm người bọn họ mới có thể truyền đi ngay tại chỗ.

Lạc Trầm và Tư Minh trúng độc trong lúc vô tình, độc dược kia phát tác rất nhanh, không thể nào là đã hạ độc trước đó, có thể hạ độc cũng chỉ còn dư lại ba người bọn họ, không phải là Tử Như thì chính là Thuần Vu Hải, trong bọn họ có một gian tế của đối phương!

Bạch Vũ không có chứng cứ, nói ra cũng sẽ không ai tin, nàng chỉ có thể âm thầm đề phòng, quả nhiên Thuần Vu Hải còn để lộ ra quang minh chính đại.

Sắc mặt Tư Vực Chủ vô cùng khó nhìn, thiếu chút nữa đã liều mạng nện một quyền ở trên mặt Lệnh Hồ Hùng: "Lệnh Hồ Hùng, ngươi là tên tiểu nhân hèn hạ! Vậy mà lại dùng thủ đoạn cấp ba như vậy để chiến thắng, ngươi vô sỉ!"

"Ôi, có thể thắng là được, muốn trách thì trách ánh mắt của ngươi không tốt, tự mình chọn trúng người của ta. Ta cũng không có cứng rắn nhét Thuần Vu Hải vào trong đội ngũ của ngươi." Lệnh Hồ Hùng đắc ý cười lạnh, nếp nhăn trên mặt cũng giãn ra.

Tư Vực Chủ tức giận, hận không thể bóp chết Lệnh Hồ Hùng ngay tại chỗ, thật may là mọi người bên cạnh kéo lại.

Bây giờ, nếu bọn họ thật sự bóp chết Lệnh Hồ Hùng thì cũng không làm nên được chuyện gì, ước chiến đã thông báo thiên hạ, thua đến hoàn toàn không có đường để đổi ý, mà bây giờ nhìn lại, dám chắc bọn họ sẽ phải thua.

Bình luận

Truyện đang đọc