ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

"Đương nhiên." Phượng Vương mỉm cười. Năm đó Thánh Quân không làm, bọn họ không mạnh mẽ ép buộc là vì bên cạnh Thánh Quân không có nữ nhân, một khi Thánh Quân muốn cho nữ tử kia một cái danh phận, nhất định phải làm Đại hội, nếu không nữ tử kia không có cách nào nhận được sự tán thành của Đế Quốc.

"Đúng là chúng ta đã chờ ngày hôm nay không ít ngày rồi." Phượng Dao nở nụ cười tự tin: "Đúng rồi, lão Nhị, lão Tam nhà Ảnh Vương đâu? Mấy ngày này hẳn là cũng đang liều mạng tu luyện phải không?"

"Các nàng?" Phượng Vương không cho là đúng: "Các nàng đâu có chỗ nào là đối thủ của con. Nhưng con phải cẩn thận Bạch Vũ."

"Chính là dã nha đầu mới vừa được Thánh Quân mang về? Nàng ta có cái gì mà phải cẩn thận? Thánh Quân có thích nàng ta đi nữa, thực lực của chính bản thân nàng ta cũng không giữ được sự sủng ái của Thánh Quân."

"Không là Vương Hậu hẳn là nàng ta không có gì để dựa vào, chỉ là nàng ta đã mang thai hài tử của Thánh Quân, nên địa vị Phi là không thoát rồi."

Phượng Dao sửng sốt, ánh mắt bỗng chốc lóe ra: "Đã mang thai rồi? Vận may của nàng ta thật đúng là tốt."

"Không phải sao. Hài tử đầu tiên của Thánh Quân, nhất định cực kỳ nắm được sự coi trọng của Thánh Quân. Chỉ là con cũng không cần quá sốt ruột, trước cầm chắc địa vị Vương Hậu ở trong tay, rồi lại đi đối phó Bạch Vũ. Dù sao hoài thai mười tháng, có thể sinh hạ ra không, vẫn còn chưa nói được." Trên khuôn mặt ung dung, hoa quý của Phượng Vương xẹt qua một tia âm trầm.

Phượng Dao gật gật đầu: "Nương nói đúng.”

"Thật ra hai đối thủ lớn nhất của con – hai tỷ muội Nam Môn Tư và Nam Môn Tĩnh đều đã bị Thánh Quân chán ghét mà vứt bỏ, Nam Môn Tư bị xử quyết, tuy Nam Môn Tĩnh vẫn tới tham gia, nhưng ai cũng biết nàng ta đã bị Thánh Quân đả thương, thực lực giảm hơn một nửa, vị trí Vương Hậu đã sớm không có duyên với nàng ta. Chỉ là mọi chuyện vẫn nên cẩn thận, người lợi hại của Dạ gia còn nhiều mà." Phượng Vương vỗ vỗ tay Phượng Dao, đặt một cái bình nhỏ vào trong tay nàng ta.

Phượng Dao cả kinh: "Nương, đây là..."

Phượng vương dùng tay ra hiệu đừng lên tiếng: "Mộ trong thiên hạ chí độc – Thái Hoàn Lộ, cất cho kỹ."

Phượng Dao hít vào một hơi khí lạnh. Thái Hoàn Lộ, diendanlequydon –V.O, là dùng hỗn hợp dịch độc của 36 độc xà tạo thành độc dược. Dưới Đại Đế, chỉ cần dính vào một chút, lập tức độc phát bỏ mình, cứu cũng không kịp. Độc dược này được xưng là vua ám sát.

Chẳng qua Đại hội tuyển phi không thể dùng độc dược, dù sao chỉ là chọn lựa, không cần phải đánh nhau sinh tử.

Nhưng đối với mỗi Đại Thế Gia mà nói, đây là một chuyên đáng đánh nhau sinh tử! Lặng lẽ dùng độc tính là gì, các loại linh khí, các loại thủ đoạn, chỉ có không thể nghĩ được, không có chuyện không làm được!

"Nương, yên tâm, con biết nên làm gì." Phượng Dao mỉm cười, nắm chặt bình dược trong tay.

Thời gian nhoáng lên một cái, đã đến ngày bắt đầu Đại hội, tất cả hơn 370 nữ tử đều ăn mặc lộng lẫy, xuất hiện ở quảng trường đàn tế trang nghiêm của Đế Đô. Một đám nữ tử dáng vẻ mềm mại thướt tha, trang điểm xinh đẹp, khiến cho quảng trường quạnh quẽ nghiêm nghị có thêm một phần nhiệt tình và đặc sắc.

Ngũ vương trên đài cao gật đầu cực kỳ hài lòng, mỹ mạo cũng rất quan trọng, dù sao cũng không thể để cho Thánh Quân lấy một người quái dị. Cho dù Thánh Quân không ngại, bọn họ cũng sẽ cảm thấy mất mặt Ám Dạ Đế Quốc.

Quy củ thi đấu lôi đài rất đơn giản, chính là tỷ thí một chọi một, thắng so đấu với thắng, so đấu đến cuối cùng chỉ có một người xuất sắc, vị đó chính là người được chọn làm Vương Hậu.

Dạ Quân Mạc lạnh lùng ngồi ngay ngắn ở trên đài cao trị thương, im lặng đảo mắt qua rất nhiều nữ tử phía dưới, liếc mắt một cái tìm thấy Bạch Vũ.

Người khác đều tao nhã, duyên dáng yêu kiều, vô cùng chú trọng hình tượng của chính mình, sợ để lại ấn tượng xấu cho hắn, chỉ có Bạch Vũ lười biếng nâng bụng, tìm một cái bậc thềm ngồi xuống, cắn một khối điểm tâm.

Bình luận

Truyện đang đọc