ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Edit: V.O

Trường kiếm bọc lấy linh khí sắc nhọn, vừa xuất hiện liền phát ra uy áp lạnh như băng. Một kiếm bổ tới, mũi nhọn của kiếm chưa tới, kiếm khí cuồng bạo đã xé rách tất cả. Bạch Vũ trốn không kịp, bị xẹt qua một chút, cả ống tay áo đều bị xé rách.

Trong lòng Bạch Vũ đột nhiên kinh sợ, ánh mắt hiện lên một tia cực nóng, đúng là kiếm tốt! Nghe nói trong tay Thủy Vân Thanh có linh khí tốt nhất Linh Khí Đường làm vũ khí, xem ra không giả, có lẽ lúc trở về ta cũng có thể làm một vũ khí tốt một chút.

Tả Khưu Lan thấy Bạch Vũ và Thủy Vân Thanh bất phân thắng bại, đang do dự  có nên tiến lên hay không.

Tả Vũ và Nhạc Kỳ Nhân đi tới trước mặt của hắn: "Chuyện nhân lúc người ta gặp nguy mà ngươi cũng làm, muốn động thủ với Bạch Vũ, trước phải qua một cửa này của chúng ta đã."

Tả Khưu Lan lạnh nhạt nhếch khóe miệng: "Chỉ bằng các ngươi, có thể ngăn cản ta được bao lâu?"

"Ít khinh thường người khác đi, tốt xấu gì chúng ta cũng có hai người." Nhạc Kỳ Nhân quả quyết gọi ra Hoàng Kim Thứ Vị, những cái gai sắc nhọn tung ra như gió táp mưa sa.

Vẻ mặt Tả Khưu Lan nháy mắt nghiêm túc lại, một khi bắt đầu chiến đấu, hắn sẽ không xem thường bất kỳ kẻ nào.

Diệt Hồn Kim Sư người đầy sát khí xuất hiện, khí thế ngút trời như dời non lấp biển khuếch tán ra, một tiếng gầm điên cuồng liền thổi tan gai nhọn sắc bén của Hoàng Kim Thứ Vị.

Khí thế bức người bá đạo của Triệu Hoán Thú tam giai, mồm to như bồn máu mở ra, hầu như muốn nuốt người vào.

Tả Vũ lập tức sai Bát Tí Cuồng Viên che ở trước người Nhạc Kỳ Nhân, rất nhanh đều khoác lên một bộ Kim Giáp Hộ Thuẫn cho Bát Tí Cuồng Viên và Hoàng Kim Thứ Vị. Nhưng Diệt Hồn Kim Sư gần như không cần đến ba hiệp đã khoét được Hộ Thuẫn, lực phá hoại làm cho người ta hoảng sợ.

Không có được lực phòng ngự mạnh mẽ, Tả Vũ và Nhạc Kỳ Nhân vẫn liều chết chống đỡ như cũ, các loại biện pháp ngăn cản Tả Khưu Lan, ngay cả biện pháp non nớt giáp mặt ném vôi cũng đều sử dụng.

Tả Khưu Lan bị bọn họ công kích rối tinh rối mù khiến cho nổi giận, tung ra một đạo linh khí đánh ngã hai người, một cước giẫm lên Tả Vũ: "Được rồi, giao Tử Kim Cầu ra đây, ta không có thời gian dây dưa với các ngươi!"

"Vậy thì so với ta đi." Bạch Vũ đánh tới một chưởng, chưởng phong sắc bén phát ra sát khí bốn phía, áp lực lạnh như băng lập tức ập vào mặt.

Tả Khưu Lan cuống quýt né tránh, nhìn thấy Thủy Vân Thanh ngã trên mặt đất, chấn động: "Muội, muội đã đánh bại Thủy Vân Thanh?" 

Thủy Văn Tử Mãng của Thủy Vân Thanh là Triệu Hoán Thú tam giai, so sánh với Tiểu Thanh của Bạch Vũ, thực lực không hề kém, đáng lẽ có thể kiềm chế Tiểu Thanh mới đúng, làm sao có thể bị đánh bại nhanh như vậy?

"Hiện tại đến phiên ngươi." Bạch Vũ giơ lên Tử Kim Cầu của Thủy Vân Thanh, bóp nát một tiếng ‘răng rắc’. Bóng dáng Tiểu Thanh bay qua bay lại, Bạo Liệt Lưu Hỏa không chút khách khí chặn lại, hỏa diễm nóng rực tràn ngập trời đất, khí thế hủy thiên diệt địa trong nháy mắt bao phủ sơn cốc, áp lực bá đạo rộng lớn làm người ta hít thở không thông.

Đúng lúc này, khuôn mặt Phật bình thản của Tả Khưu Lan liền biến thành màu than, uy lực Bạo Liệt Lưu Hỏa của Tiểu Thanh so với lần trước gia tăng hơn rất nhiều, phá tan giá trị thuộc tính của tam giai, lại tăng vọt kinh khủng như thế!

Lực phòng ngự của Diệt Hồn Kim Sư của hắn chỉ có 27 điểm, nếu như bị đánh trúng vào lúc này, cũng bị mất nửa cái mạng. Nhưng hiện tại, muốn tránh cũng không thể tránh được, Diệt Hồn Kim Sư dứt khoát bổ nhào lên người từ phía đối diện, khí thế như tiếng gầm của sư tử, nuốt chưởng núi sông quanh quẩn trong trời đất, ngay cả đám người Vô Trần Cung chủ đứng ở trên núi cao phía xa cũng có thể nghe thấy rõ ràng.

Cả tòa sơn cốc run rẩy ở trong tiếng gào to, ngay cả tất cả mọi người đang đánh nhau kịch liệt đều hoảng sợ che lỗ tai, đầu váng mắt hoa, khó có thể chịu được.

Giây tiếp theo, hơi thở tử vong hủy diệt thổi quét trời đất, triền núi hai bên sơn cốc gần như trong nháy mắt bị san thành bình địa, Tiểu Thanh và Diệt Hồn Kim Sư biến mất cùng một lúc.

Trên người Tả Khưu Lan tràn đầy dấu vết bị đốt trọi, trước ngực có một vết máu đỏ sẫm chậm rãi tản ra, nhiễm đỏ áo trắng. Hắn ôm ngực, miễn cưỡng gọi ra Triệu Hoán Thú thứ hai, nhưng không có linh khí gì để chống đỡ cho hắn sử dụng linh thuật. 

Bình luận

Truyện đang đọc