ĐỘC Y THẦN NỮ: PHÚC HẮC LÃNH ĐẾ CUỒNG SỦNG THÊ

Dạ Quân Mạc lười suy nghĩ, ôm Mộ Vũ lạnh nhạt nói: "Ngươi rốt cục đã vào được?"

Ngọc Ưu Liên lạnh lùng, hừ một tiếng: "Nói bậy bạ gì đó? Ta tất nhiên là ở trong tháp trông coi ngươi rồi."

Dạ Quân Mạc thả Mộ Vũ xuống, lười biếng đứng dậy: "Nếu như bầu trời của mị mị không gian có thể sụp xuống, ngươi đã sớm làm rồi, sẽ không chờ tới tận hôm nay mà không hề động thủ gì. Nếu như ta đoán không lầm, trước đây lúc đúc lại thiên cơ tháp, cơ quan mị mị không gian đã hoàn toàn hư tổn, các ngươi căn bản là không có cách phục hồi như cũ. Ngươi hiện tại đang nói chuyện với ta, chỉ có thể là đã tiến vào trong không gian rồi."

Vừa dứt lời, Dạ Quân Mạc một chưởng đánh ra, linh khí mạnh như bão táp xông thẳng vào trong hư không.

Ngọc Ưu Liên thét lên một tiếng, ẩn sau đám mây trên bầu trời, sửng sốt ổn định lại thân hình. Nàng không nghĩ tới Dạ Quân Mạc nói động thủ là lập tức động thủ, hơn nữa tìm được chỗ nàng núp dễ dàng như vậy.

Ả lập tức triệu hoán triệu hoán thú ngũ hệ, linh khí bạo phát, tập trung vào một điểm xuất ra, sức mạnh xuyên thủng đất trời không phải hướng tới Dạ Quân Mạc, mà lại phóng về phía Dạ Mộ Bạch.

Dạ Quân Mạc tức giận sôi người bay vút lên, Thanh Long ngũ hệ bay ra, thân thể cao lớn xoay quanh trên không trung, khí thế lạnh như băng đánh tan sức mạnh đang bay vụt đến, vảy rồng trên người nó phụt ra nhiều tia lửa.

Dạ Mộ Bạch lập tức lôi muội muội lui lại, khoác áo tàng hình lên, rời thật xa vòng chiến.

Loại đại chiến như thế này bọn chúng chỉ có thể trố mắt đứng nhìn, lơ là một chút trúng ảnh hưởng dư âm của nó cũng sẽ ngập chìm trong tai họa.

Hai người bọn họ đánh đặc biệt kịch liệt, mị mị không gian cũng bắt đầu rung lắc dữ dội.

Ngọc Ưu Liên ỷ vào có hơn Dạ Quân Mạc một con triệu hoán thú hệ Mộc, có thể không ngừng khôi phục sức chịu đựng, tấn công liên tục không chút khách khí.

Dạ Quân Mạc từ từ lui lại, tình trạng thương tích của bốn con triệu hoán thú mỗi lúc một nặng hơn.

Ngọc Ưu Liên vui mừng quá đỗi, muốn gia tăng sức mạnh tấn công, đột nhiên cảm giác thấy có gì đó không ổn, động tác của triệu hoán thú của nàng bắt đầu chậm lại.

"A!" Ngọc Ưu Liên nghiến răng hét lên một tiếng, vội vàng ăn một lượng lớn giải độc thảo: "Dạ Quân Mạc, ngươi hạ độc lúc nào vậy?"

Dạ Quân Mạc lạnh lùng cười mỉm môi: "Độc sư hạ độc, làm sao có thể để cho ngươi biết trước?"

Hắn cũng không dùng loại độc dược làm chết người ngay tức khắc kia, loại đó quá dễ dàng bị phát hiện, đối với Ngọc Ưu Liên mà nói cũng vô dụng, Sáng Thế Thần Điện có đầy đủ các loại giải độc thảo cao cấp thể giải được nhiều loại độc. Hắn đã dùng bột của khối đá có độc do Bạch Vũ phát hiện ra trước đó.

Chất độc này không mùi không vị, khó có thể phát hiện, độc tính cực kỳ khủng khiếp, đều rất hiệu quả đối với người và triệu hoán thú. Ngọc Ưu Liên ăn nhiều giải độc thảo hơn nữa cũng không có cách nào lập tức giải được độc.

Sắc mặt Ngọc Ưu Liên biến thành màu đen, dẫn theo triệu hoán thú trúng độc nhanh chóng thoát đi.

Dạ Quân Mạc ngồi trên Thanh Long ngũ hệ, chở thêm hai đứa nhóc, bay không nghỉ, bám theo Ngọc Ưu Liên trốn ra khỏi mị mị không gian.

Sau khi ra khỏi không gian đó, là một hành lang hoàn toàn lạnh lẽo và rộng rãi, xuyên qua lớp sương mù màu đen, trong chớp mắt đã không thấy tăm hơi của Ngọc Ưu Liên nữa rồi.

Dạ Quân Mạc không đuổi theo nữa, mà sau đó tỉ mỉ tra xét tình hình chung quanh, rồi tìm một góc nghỉ ngơi.

Dạ Mộ Bạch im lặng nhìn phụ thân: "Phụ thân, người lại nghỉ ngơi à? Mấy tháng không gặp, sao người lại trở nên lười biếng như vậy?"

"Đây không phải là lười biếng, mà là thông minh. Nếu đuổi theo, ngươi biết sẽ gặp phải cơ quan gì chưa? Ít ra ở đây, chúng ta không gặp nguy hiểm." Dạ Quân Mạc mỉm cười xoa xoa đầu Dạ Mộ Bạch.

Dạ Mộ Bạch nhìn một vòng xung quanh: "Người làm sao có thể khẳng định?"

"Ta đương nhiên có thể khẳng định, tháp này là lấy thiên cơ tháp làm cơ sở để xây dựng lại, toàn bộ cấu tạo của thiên cơ tháp ta đều biết, vùng phụ cận mị mị không gian không có cách nào lắp đặt được cơ quan và kết giới." Dạ Quân Mạc kiên nhẫn giải thích.

Bình luận

Truyện đang đọc