ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 238

Tô Thư Nghỉ thấy hơi nhói lòng.

Nhìn thấy Cố Gia Huy thế này, cô không thể không có cảm giác gì được, nhưng cô biết mình của hiện tại đã không còn tư cách hỏi đến bất cứ chuyện gì của anh ta nữa rÕiI.

Cô ngơ ngơ ngác ngác đi đến bên bồn rửa mặt, đang tính tát nước lạnh lên mặt thì không ngờ, lúc này buồng vệ sinh phía sau cô đột nhiên bị người ta mở ra rầm một tiếng.

Tô Thư Nghi chau mày, cô ngẩng đầu lên, nhìn qua gương cô trông thấy Lâm Bảo Châu đang đứng phía sau mình, cô ta đang sa sâm mặt mày nhìn cô.

Cô tự thấy mình thật đen đủi.

Ra ngoài đi vệ sinh thôi sao lại chạm mặt nhiều người thế chứ.

Nhưng cô cũng chẳng muốn nói gì, chỉ nhanh nhanh chóng chóng rửa tay rồi chuẩn bị rời khỏi đó.

Nhưng Lâm Bảo Châu lại nắm lấy cổ tay của cô rồi hét toáng lên: “Tô Thư Nghị, chị đứng lại đó cho tôi!”

Tô Thư Nghi nhíu mày.

Lâm Bảo Châu lại điên gì nữa đây?

“Cô muốn làm gì?” Cô lạnh lùng nhìn Lâm Bảo Châu.

“Nên là tôi hỏi chị, chị muốn làm gì mới đúng chứ!” Hiển nhiên Lâm Bảo Châu cũng đã ngà ngà say, cô ta lớn tiếng với Tô Thư Nghỉ: “Ở ngoài kia, cô với Cố Gia Huy đã nói những gì với nhau! Cô lại muốn tiếp cận anh ấy đúng không!”

Tô Thư Nghi chau mày.

Xem ra vừa rồi lúc Lâm Bảo Châu ở trong nhà vệ sinh, cô ta đã nghe thấy cô và Cố Gia Huy nói chuyện với nhau ở bên ngoài rồi.

Tuy cô biết Lâm Bảo Châu là vợ sắp cưới của Cố Gia Huy, anh ta có thái độ nhập nhằng như thế ở bên ngoài là không công bằng với Lâm Bảo Châu.

Nhưng cô thật sự không thể đồng cảm với Lâm Bảo Châu được, thế nên cô chỉ lạnh lùng hất tay cô ta ra rồi vô tình nói: ‘Lâm Bảo Châu, cô không có bản lĩnh giữ đàn ông, không lẽ còn muốn trách tôi sao?”

Sau khi nói xong câu ấy, cô cũng chẳng buồn nhìn Lâm Bảo Châu lấy một cái, cũng không muốn đi vệ sinh nữa mà đi thẳng ra ngoài.

Lâm Bảo Châu bị Tô Thư Nghi hất tay ra, cô ta loạng choạng bước trên đôi giày cao gót mình đang đi, vịn tay vào bồn rửa mặt rồi nhìn theo bóng lưng của Tô Thư Nghị, sự đố ky trong đôi mắt của cô ta như sắp tràn ra ngoài!

Tô Thư Nghi!

Tô Thư Nghị, tại sao chị lại vành váo như thế chứ!

Nhất định tôi sẽ hủy hoại chị!

Hủy hoại chị!

Nghĩ vậy, đột nhiên cô ta nhớ tới điều gì đó, sau đó lập tức lấy từ trong túi ra một cái lọ nhỏ, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.

Dù gì cũng đã chuẩn bị thuốc nhiều hơn một chút rồi, hay là chia cho Tô Thư Nghi?

Ha.

Tuy đã tàn hoa bại liễu từ lâu, nhưng dù gì cô cũng là phụ nữ đã có chồng, nếu như bị người khác chơi một lần, dù Cố Mặc Ngôn và Cố Gia Huy có rộng lượng cỡ nào thì e là cũng không thể chấp nhận được đâu nhỉ?

Bình luận

Truyện đang đọc