ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 593

“Không sao, không cần đâu.” Tô Thư Nghi từ chối nói: “Bây giờ lòng tôi đang rối bời, cũng muốn ở một mình một lát, anh về trước đi, có việc gì thì tôi sẽ gọi điện cho anh”

“Vậy được rồi.” Nghe thấy Tô Thư Nghi nói muốn ở một mình, Cố Gia Huy chỉ đành đồng ý: “Vậy có việc em nhất định phải cho anh biết đấy.”

“Ừ” Gật đầu, Tô Thư Nghi nở một nụ cười cảm kích với Cố Gia Huy.

Tiên Cố Gia Huy đi, Tô Thư Nghi ngồi trước giường bệnh Tô Ninh Kiều, ngẩn ra nhìn bà, không biết cô đang nghĩ gì.

Khi trời sắp tối, cuối cùng Tô Ninh Kiều cũng tỉnh.

Mở mắt nhìn thấy Tô Thư Nghỉ, nước mắt Tô Ninh Kiều lại chảy ra: “Thư Nghi, mẹ xin lỗi, mẹ xin lỗi con, là mẹ không tốt, mẹ không nên giấu con lâu như vậy, con đừng trách mẹ được không, mẹ thật sự rất xin lôi con…

“Mẹ, vậy con…” Không nhịn nổi sự nghi ngờ trong lòng, Tô Thư Nghi vừa định hỏi Tô Ninh Kiều thân phận của mình, rồi lại nhớ đến lời dặn của bác sĩ.

Cố gắng kìm nén câu hỏi của mình vào trong lòng, Tô Thư Nghi rút giấy bên cạnh lau nước mắt cho Tô Ninh Kiều: “Mẹ, mẹ đừng khóc, không sao đâu, dù ba con là ai, con chỉ cần mẹ vẫn là mẹ con là đủ rồi.”

Nghe thấy Tô Thư Nghi nói vậy, Tô Ninh Kiều càng khóc to hơn: “Thư Nghỉ, mẹ xin lỗi con, Thư Nghị, xin lỗi, mẹ vô cùng xin lỗi, mẹ… Xin lỗi…”

“Được rồi, không sao đâu, không sao đâu mẹ, không sao mà.” Thấy Tô Ninh Kiều khóc, Tô Thư Nghỉ cũng không kìm được rơi nước mắt, khóc lóc ôm Tô Ninh Kiều.

Khóc to một lúc, Tô Thư Nghi mới dần ổn định cảm xúc của bản thân, vừa lau nước mắt cho Tô Ninh Kiều, vừa dỗ bà: “Mẹ, mẹ đừng khóc được không, bác sĩ nói mẹ không được quá kích động.”

Trả lời mơ hồ, cuối cùng Tô Ninh Kiều cũng kìm được nước mắt. Có lẽ do khóc đến mệt, chỉ một lúc sau Tô Ninh Kiều đã ngủ thiếp đi.

Đến toilet bệnh viện rửa sạch mặt, Tô Thư Nghỉ hỏi y tá mượn một cái chậu rửa mặt và khăn lông sạch sẽ, lấy ít nước ấm về lau mặt cho Tô Ninh Kiều.

Làm xong tất cả, Tô Thư Nghi mới ngồi lại trước giường bệnh, tiếp tục trông mẹ mình.

Thấy Tô Ninh Kiều đã ngủ, Tô Thư Nghi cũng không biết phải làm gì, vì vậy cô lấy điện thoại ra mở Facebook và bắt đầu lướt xem.

Mở danh sách hot search trên Facebook ra, Tô Thư Nghi bấm vào lần lượt từng cái để tìm kiếm nội dung mình có hứng thú, trong lúc vô tình bỗng phát hiện trên mạng có phát trực tiếp buổi họp báo của công ty Cố Mặc Ngôn.

Tô Thư Nghi tò mò mở ra xem thử, lập tức nhìn thấy Cố Mặc Ngôn và Trình Thu Uyển đang ngồi cùng nhau và đang được phóng viên phỏng vấn.

Phản ứng đầu tiên của Tô Thư Nghi là tắt điện thoại, cô bỗng dưng cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác bi thương và tức giận, vừa rồi cô gọi cho Cố Mặc Ngôn vẫn không có người bắt máy, hóa ra là vì anh đang ở cùng Trình Thu Uyển sao?

Nhưng cuối cùng cô vần không thể thắng nổi sự tò mò của mình, thế là Tô Thư Nghi lại mở điện thoại ra tiếp tục xem, hóa ra đây là buổi họp báo ra mắt một mẫu trang sức mới của tập đoàn Ngôn Diệu và Trình Thu Uyển là nhà thiết kế chính của kiểu †rang sức này.

Bình luận

Truyện đang đọc