ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 563

Tô Thư Nghi bị tốc độ lái xe của Dương Tùng Đức dọa cho mặt mũi tái nhợt, dạ dày cũng hơi khó chịu. Nhưng trong lòng cô cũng đang nóng vội muốn tới bệnh viện, nên đã cố nén cảm giác khó chịu này lại, không nói gì cả.

Rất nhanh, sau đó bọn họ đã đến nơi. Sau khi xuống xe, Tô Thư Nghi cảm thấy đầu mình vô cùng choáng váng, suýt nữa đã té nhào xuống đất.

Dương Tùng Đức thấy thế thì vội đỡ cô lên: “Cô chủ, thật ngại, vừa rồi tôi lái nhanh quá.”

‘Không sao đâu. Tô Thư Nghi gượng cười một cái, rồi vịn vào Dương Tùng Đức đứng một hồi lâu. Chờ đến khi cơn chóng mặt qua đi, cô và Dương Tùng Đức mới nhấc chân chạy về phía bệnh viện.

Đi vào bệnh viện hỏi y tá, Tô Thư Nghi biết bây giờ Trình Thu Uyển đang được phẫu thuật trong phòng giải phẫu. Theo hướng dẫn của y tá, cô nhanh chóng tìm được đường tới căn phòng đó.

Lúc này, Cố Mặc Ngôn đang ngồi trên ghế tựa ngoài hành lang phòng giải phẫu. Thấy Tô Thư Nghỉ chạy tới, Cố Mặc Ngôn vội vàng đứng lên đỡ cô.

Chờ đến khi hô hấp của Tô Thư Nghỉ ổn định lại, Cố Mặc Ngôn mới nhìn dáng vẻ cô rồi nhíu mày hỏi: ‘Em chạy nhanh thế làm gì? Sao trông mặt em khó coi quá vậy?”

“Em… Tô Thư Nghi cũng không biết nên giải thích sự lo lắng trong lòng mình như thế nào. Trên thực tế thì chính bản thân cô cũng không biết vì sao mình phải vội vàng chạy theo tới bệnh viện như vậy.

“Trình Thu Uyển thế nào rồi?” Cô nói sang chủ đề khác, hỏi thăm tình trạng cơ thể Trình Thu Uyển.

Cố Mặc Ngôn đố lấy bả vai của cô, giúp Tô Thư Nghi ngồi xuống ghế. Sau đó chính anh cũng ngồi xuống bên cạnh cô: “Do di chứng của trận hỏa hoạn lần trước nên đường hô hấp và trái tim của cô ta không được tốt lắm. Lần này lại bị kẹt trong thang máy khá lâu nữa. Đại khái là hơi thiếu dưỡng khí dân đến khó thở nên cuối cùng mới ngất đi thôi.”

“Vậy cô ta không gặp nguy hiểm gì chứ?”

Tô Thư Nghi căng thẳng hỏi. Mặc dù Trình Thu Uyển có thể xem như là tình địch của cô, bản thân cô cũng không phải quá thích thái độ làm người của cô ta, nhưng dù sao thì đó cũng là một sinh mạng, nên cô vận hy vọng Trình Thu Uyển bình an.

“Chính cô ta cũng đã từng nói đó là bệnh cũ mà. Hẳn là sẽ không nguy hiểm đến tính mạng đâu.” Cố Mặc Ngôn cũng không dám khẳng định.

Hai người không nói gì nữa, chỉ lắng lặng đợi cuộc phẫu thuật chấm dứt.

“Đúng rồi, anh đã thông báo cho Trình Nam Quyền chưa?” Đột nhiên Tô Thư Nghi nghĩ tới vấn đề này. Bây giờ, Trình Nam Quyền là người thân duy nhất của Trình Thu Uyển.

Hắn là phải báo cho anh ta tới ngay mới đúng.

“Rồi.” Cố Mặc Ngôn gật đầu một cái: ‘Lúc nấy anh đã bảo Dương Tùng Đức thông báo cho anh ta biết rồi. Bây giờ hẳn là sắp…

Cố Mặc Ngôn còn chưa dứt lời đã nhìn thấy bóng dáng Trình Nam Quyền vội vàng chạy tới.

“Tới rồi.” Cố Mặc Ngôn quay đầu lại nói với Tô Thư Nghỉ một tiếng.

“Thu Uyển thế nào rồi?” Trình Nam Quyền vừa tới nơi đã hỏi Cố Mặc Ngôn.

“Hiện còn đang nằm trong phòng giải phẫu.” Cố Mặc Ngôn cho Trình Nam Quyền một ánh mắt yên tâm: “Anh đừng lo lắng quá. Chắc là sẽ không sao đâu.”

Nghe thấy lời này của Cố Mặc Ngôn, Trình Nam Quyền mới yên tâm thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ anh ta chỉ còn một người thân duy nhất là Trình Thu Uyển mà thôi.

Cô ta không thể lại xảy ra chuyện gì được.

“Cố Mặc Ngôn, cảm ơn cậu đã đưa Thu Uyển tới bệnh viện.” Trình Nam Quyền nhìn Cố Mặc Ngôn bằng ánh mắt biết ơn: “Còn nữa, xin lỗi cậu, trước kia là do tôi hiểu nhầm cậu.”

Lần trước nghe Trình Thu Uyển kể lại tình huống hỏa hoạn năm đó, Trình Nam Quyền mới biết mấy năm nay anh ta đã trách oan Cố Mặc Ngôn rồi. Lúc đó, anh không hề bỏ mặc em gái anh ta.

Bình luận

Truyện đang đọc