ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

Chương 279

Nhưng nghĩ đến những tổn thương mà Tô Thư Nghi phải chịu đựng, bất kể đối phương là ai, anh cũng sẽ không bỏ qua.

Dám chạm vào người phụ nữ của anh, còn trước cả anh?

Khỉ thật.

Dương Tùng Đức không yên tâm về Quý Trung Khánh, anh ta cảm thấy bất luận là nói chuyện hay làm việc thì người này đều không đáng tin cậy.

Anh ta hỏi: “Cố tổng, anh có tin vào những gì Quý Trung Khánh nói không ạ?”

Cố Mặc Ngôn nhớ lại, kiên định đáp: “Làm bạn với Quý Trung Khánh đã nhiều năm, tôi hiểu con người của cậu ta, cậu ta không phải loại người dám làm mà không dám nhận. Còn vấn đề cậu ta làm việc có đáng tin cậy hay không thì lại rất khó nói.”

Dương Tùng Đức gật đầu tán thành.

Cố Mặc Ngôn nói tiếp: ‘Mong răng cậu ta thật sự sẽ giúp tôi điều tra được gì đó, ít nhất thì chúng ta cũng đã đến gần chân tướng thêm một bước rồi.”

Cùng lúc đó, trong biệt thự nhà họ Cố, trợ lí La Hải của Cố Thành Vũ tới báo cáo công việc. Anh ta báo cáo những công việc lặt vặt trước, Cố Thành Vũ lắng nghe, sau đó ghi chép vào sổ tay.

Cố Thành Vũ hỏi: “Còn việc gì cần báo cáo nữa không? Chỉ vậy thôi?”

La Hải đứng thẳng người, dáng vẻ rất nghiêm túc, Cố Thành Vũ cho rằng việc anh ta sắp báo cáo tiếp theo sẽ rất quan trọng.

Anh ta đáp: “Có thưa Cố tổng. Tôi nhận được một tin tức quan trọng, một tin tức rất lớn!”

Cố Thành Vũ trợn to mắt: ‘Vậy thì nói nhanh lên đi chứ, cậu muốn làm tôi sốt ruột chết à?”

La Hải tiếp tục nói: ‘Là thế này, Cố tổng, vào buổi trưa mấy ngày trước, tôi thám thính được một tin tức ở khách sạn Thế Kỷ, khoảng hai ba người cãi nhau trong đại sảnh khách sạn, có một người phụ nữ uống say…”

Giờ phút này Cố Thành Vũ rất muốn xẻo thịt La Hải, loại tin tức này tràn lan ngoài đường, dạo này anh ta rảnh rỗi lắm sao, chê tiền lương thấp hay không muốn làm nữa?

Thấy Cố Thành Vũ tỏ ra khó chịu, La Hải vội bảo: “Ngài xem ngài sốt ruột chưa kàa, tôi chưa nói xong mà. Ngài nghe tôi nói đã chứ Cố tổng.”

“Nói nhanh lên!” La Hải có tật thở hồng hộc khi nói, mỗi lần anh ta báo cáo là Cố Thành Vũ không thể chịu nổi, tra tấn khiến ông ta ngứa răng.

La Hải cười như trút được gánh nặng: “Vốn dĩ chuyện này không có gì đặc biệt, nhưng đặc biệt ở chỗ tất cả video giám sát của khách sạn đều bị xoá hết! Cho nên, với đầu óc nhạy bén của tôi, tôi cảm thấy trong chuyện này chắc chăn có gì đó, bởi vì hình như tối hôm đó Cố Mặc Ngôn đã từng đến đó, Tô Thư Nghỉ cũng từng đến đó, Cố Gia Huy cũng đến đó.”

“Sao cậu không nói sớm?” Cố Thành Vũ thắc mắc hỏi: ‘Sau đó thì sao? Cậu điều tra được những gì? Ai xoá video giám sát, Cố Mặc Ngôn hả?”

La Hải gật mạnh đầu: “Vâng, Gố tổng đáp đúng rồi. Đúng là do Cố Mặc Ngôn sai Dương Tùng Đức xoá tất cả video giám sát của khách sạn, nhưng còn có chuyện kì lạ hơn nữa.”

Cố Thành Vũ bị La Hải khơi gợi nên sự tò mò, bèn yên tĩnh chờ đợi. Trong chuyện này nhất định có gì đó, Tô Thư Nghi, Cố Gia Huy, Cố Mặc Ngôn, video giám sát của khách sạn… Ông ta loáng thoáng cảm thấy việc xoá video giám sát thế này, Cố Mặc Ngôn nhất định muốn che giấu điều gì đó.

La Hải nói tiếp: ‘Khách sạn có một người qua đường đã nhìn thấy một người trông rất giống Cố Mặc Ngôn vào tối hôm đó, nhưng người đó không ngồi xe lăn mà là đứng, là một người đàn ông bình thường đi được chạy được.”

Bình luận

Truyện đang đọc