ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 598

Cố Mặc Ngôn nghe tới đây sao có thể không hiểu được. Buổi họp báo được phát sóng trực tiếp nên có lẽ Tô Thư Nghi đã xem thấy nó trên di động của cô từ lâu.

Trước đó không nói với anh về chuyện của bản thân mình qua điện thoại có lẽ là vì †ức giận.

“Thư Nghị, vì công việc nên Trình Thu Uyển và anh mới tham gia buổi họp báo cùng nhau thôi, em đừng suy nghĩ lung tung, được chứ?” Cố Mặc Ngôn nhẹ nhàng an ủi Tô Thư Nghi.

“Em biết rồi.” Biết mình không có lý do gì để tức giận, Tô Thư Nghỉ chỉ có thể nghẹn ngào trả lời, cô đâu thể không cho Cố Mặc Ngôn và Trình Thu Uyển gặp nhau đâu chứ.

Cố Mặc Ngôn tưởng rằng Tô Thư Nghi đã suy nghĩ rõ ràng nên anh không còn suy nghĩ nhiều về vấn đề này nữa: “Vết thương trên cánh tay em còn đau không?”

“Đỡ hơn nhiều rồi.” Nhìn thấy vẻ đau lòng trên mặt Cố Mặc Ngôn rất rõ ràng, tâm trạng Tô Thư Nghỉ mới tốt hơn đôi chút, vì thế mới tỉ mỉ kể lại chuyện đã xảy ra ngày hôm nay cho Cố Mặc Ngôn nghe.

Tập đoàn Gố thị, văn phòng của Cố Thành Vũ.

Cố Thành Vũ ngồi trước máy vi tính nhìn thấy cổ phiếu của công ty gần đây vẫn một mực rớt giá thì tức giận đến mức ném cây bút trong tay xuống đất.

Gần đây tập đoàn Ngôn Diệu ngày càng nổi tiếng, sản phẩm của tập đoàn này ngày càng phủ rộng, hơn nữa còn có nhiều trùng lặp trong nhiều lĩnh vực kinh doanh với tập đoàn Cố thị, khiến tập đoàn Gố thị thất thoát rất nhiều lợi nhuận.

Có phải bây giờ Cố Mặc Ngôn đang cố ý đối đầu với mình không? Quả nhiên ngay từ đầu ông ta không nên nương tay làm gì.

“Cốc cốc cốc”, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa thận trọng.

“Lại xảy ra chuyện gì nữa!”

Nghe thấy giọng nói tràn đầy tức giận của Cố Thành Vũ, trợ lý không dám đi vào mà chỉ đứng ở cửa dè dặt nói: ‘Tổng giám đốc Cố, có người tìm ông ạ.”

“Không gặp, nói tôi không rảnh đi!” Hiện tại Cố Thành Vũ không muốn gặp bất kỳ kẻ nào, cho dù là Thiên Vương đến cũng không gặp.

“Tổng giám đốc Cố, đó là một cô gái rất xinh đẹp, cô ấy nói mình họ…”

“Tôi nói không gặp là không gặp, cậu nghe không hiểu hả?” Cố Thành Vũ tức giận cắt ngang lời trợ lý. Cô gái xinh đẹp thì đã sao, cô gái xinh đẹp thì ông ta phải đi gặp sao?

Có phải người này không muốn làm việc nữa rồi không!

“Không ngờ tổng giám đốc Gố lại bận như vậy.’ Ngoài cửa truyền đến giọng nói giều cợt của một người phụ nữ: “Ngay cả tôi mà cũng không có thời gian để gặp sao?”

Người phụ nữ mặc kệ trợ lý ngăn cản, đi thẳng vào văn phòng của Cố Thành Vũ.

Thấy người tới, Cố Thành Vũ không khỏi mở to hai mắt, đột ngột từ trên ghế đứng lên: “Sao cô lại trở về rồi?”

“Sao nào? Tổng giám đốc Cố không chào đón tôi à?” Khác với vẻ hốt hoảng trên mặt Cố Thành Vũ, người phụ nữ bước vào rất bình tĩnh, cô ta tự nhiên đi đến bên cạnh ghế sofa rồi ngồi xuống.

“Cái gì, cô… Cố Thành Vũ liếc sang trợ lý vẫn còn đang đứng ở bên cạnh thì vội vàng nuốt những lời định nói xuống, ông ta xoay người nói với anh ta: “Cậu ra ngoài làm việc trước đi.”

Tuy trợ lý cũng muốn hóng hớt xem thân phận của cô gái xinh đẹp này là gì và tại sao Gố Thành Vũ nhìn thấy cô ta lại giật mình thành như vậy? Chẳng lẽ ở bên ngoài Cố Thành Vũ… Nhưng anh ta đi theo Cố Thành Vũ một thời gian rồi nên biết rõ cái gì nên nhìn, cái gì không, nhất là những lúc Cố Thành Vũ tức giận.

Bình luận

Truyện đang đọc