Đúng a, ngày mai thật đúng là phải vào triều sớm. Lý Kỳ nhớ tới ngày mai thật là có chuyện quan trọng phải làm, vì vậy cũng không ở lại, đứng dậy cười nói:
- Những lời này mới giống một vị hiền thê nói chứ, tốt lắm. Phu quân đi trước đây, nhớ kỹ, trách nhiệm của muội là ở nhà xinh đẹp như hoa, nếu lần sau ta đến, muội vẫn còn cái bộ dạng này. Cẩn thận ta bỏ muội đó. Muội cũng biết, phu quân muội luôn thích lấy dung mạo để cưới vợ.
Phong Nghi Nô lập tức nói:
- Huynh dám.
Lý Kỳ cười ha hả, vẫy vẫy tay, rồi sau đó đi ra ngoài, vừa ra sảnh, vừa lúc gặp Lưu Vân Hi, đã nhiều ngày bởi vì bệnh tình của Lý Sư Sư còn chưa ổn định lại, cho nên nàng ở lại ngay đây. Lưu Vân Hi thản nhiên nói:- Nhìn không ra bản lĩnh dụ dỗ nữ nhân của ngươi so với tài nấu nướng của ngươi còn mạnh hơn nhiều.
Lý Kỳ ha hả nói:
- Đây là từ ca ngợi chân thật nhất, khiến cho ta cảm động nhất mà ta từng nghe. Đa tạ, đa tạ.
Dừng một chút. Hắn lại nói:
- Mấy ngày nay vất vả cho cô rồi.
Lưu Vân Hi nói:
- Ta cũng không phải là lần đầu tiên giúp người chữa bệnh, hơn nữa, ta đây là trả lại ân tình cho ngươi, nếu không có như thế, ta mới không tới, cho nên, ngươi không cần phải cảm tạ, ta cũng sẽ không nhận.- Cũng tốt.
Lý Kỳ ngượng ngùng cười, nói:
- Cô cũng yên tâm, nếu không thể đem côn trùng đóng hộp bán khắp toàn bộ thế giới, chữ 'Lý' của ta viết ngược lại.
- Đó còn không phải là họ Lý sao, mặc dù ngươi họ Vương, cũng chẳng có quan hệ gì với ta, chỉ cần ngươi thật tâm đi làm chuyện này, không phải là làm lấy lệ cho ta xem, thì ta đây liền thỏa mãn, về phần thành công hay không, ngươi làm sao có thể cam đoan chứ.
Lưu Vân Hi thản nhiên nói.
Lý Kỳ nhún nhún vai, nghĩ thầm, nữ nhân này thật sự là có chút thú vị. Cũng không nói thêm lời nào, nói một câu cáo từ, rồi rời đi....
Sau khi ra khỏi lầu các của Lý Sư Sư, Lý Kỳ đi thẳng đến Đông cung, hắn đã không có bao nhiêu thời gian, nhất định phải mau chóng khiến Tông Trạch đi Đăng Châu. Đợi đến lúc hắn chạy tới Đông cung, Triệu Hoàn đã ngủ, nhưng Triệu Hoàn thấy Lý Kỳ muộn như vậy tìm đến y, nhất định là có việc muốn thương lượng với y, lập tức rời giường, ở hậu đường tiếp kiến Lý Kỳ.
Lý Kỳ nhìn thấy Triệu Hoàn, đi thẳng vào vấn đề đem Tông Trạch đề cử cho Triệu Hoàn, và đem việc Tông Trạch đi Đăng Châu sẽ mang đến ích lợi như thế nào đối với y phân tích một lần rõ ràng rành mạch cho Triệu Hoàn, trong đó còn dính đến Hà Sóc Quân cùng với kho lúa Đăng Châu, sách lược của hắn rất đơn giản, chính là dùng ích lợi bằng phương thức đơn giản, thô bạo nhất đi hấp dẫn đả động Thái Tử.Quả nhiên, Triệu Hoàn sau khi nghe xong, liên tiếp gật đầu, kỳ thật hiện tại y cũng có tính toán ở phương diện này, đường đường một Thái Tử, nếu uy tín chỉ giới hạn cho đại nội, ngày nào đó sau khi ngồi trên ngôi vị Hoàng đế, dùng cái gì khiến thiên hạ thần phục, nhưng Đăng Châu lại là một địa phương vô cùng mẫn cảm, vì thế Triệu Hoàn lại hỏi thăm Tông Trạch là người như thế nào.
Lý Kỳ lập tức đem chuyện Tông Trạch đến Ba Châu, sự tích ở Đăng Châu, còn có lần này tương trợ Nhạc Phi phá địch kể hết cho Triệu Hoàn, và hiến kế, nói cho Triệu Hoàn ngày mai vào triều đại khái từ việc lần này Tông Trạch ra kế bình định mà dẫn vào, đề cử bổ nhiệm Tông Trạch đi Đăng Châu làm Tri phủ.
Song phương vì thế nói tới tận đêm khuya, nhờ vào tài ăn nói xuất sắc của Lý Kỳ, cùng với ích lợi thật lớn, Triệu Hoàn cuối cùng cũng đồng ý với Lý Kỳ.Ngày thứ hai lâm triều, Triệu Hoàn dẫn đầu ném ra đề tài thảo luận Tri phủ kế nhiệm của Đăng Châu, quần thần lập tức hăng hái lên tiếng, bên nào cũng cho là mình phải, cãi vã không ngớt, bọn họ đều muốn đề cử người của chính mình đi Đăng Châu nhậm chức.
Đợi cho bọn họ cãi vã đến thời điểm không sai biệt lắm, Triệu Hoàn lại đứng dậy, nói ra sự tình Tông Trạch đến Lai Châu trợ Nhạc Phi bình định.
Như thế khiến Tống Huy Tông có chút không tưởng được, vì thế liền hỏi Thái Du.
Thái Du lúc ấy đang hưởng thụ những vòng tay ôm ấp chặt chẽ của mỹ nữ, nào biết đâu những chuyện đó, nhưng gã hiểu được Triệu Hoàn chắc chắn sẽ không nói lung tung, hơn nữa hiện giờ gã còn phải nịnh bợ Triệu Hoàn, vì thế lập tức nói theolời của Triệu Hoàn.
Nhưng cùng lúc đó ngôn quan của Ngự Sử Đài, lại đem chuyện Tông Trạch vu tội đạo giáo ra nói, rất nhiều đại thần liền đứng ra có phê bình kín đáo, nguyên nhân chính là lúc trước Tông Trạch đi Đăng Châu nhậm chức, từng buộc tội rất nhiều đại thần trong triều mượn quyền lực thôn tính thổ địa ở Đăng Châu, cho nên, bọn họ không muốn khiến một người như vậy làm Tri phủ Đăng Châu.
Triệu Hoàn đối với chuyện này đã sớm có chuẩn bị, lấy thực lực của y, muốn trong một đêm biết rõ ràng lúc trước đến tột cùng là xảy ra chuyện gì, tuyệt không khó, lập tức xuất ra chứng cớ giúp Tông Trạch sửa lại án xử sai, lại mượn đánh giá gần nhất của Tuần san Đại Tống Thời đại đối với đạo giáo, ngay sau đó lại nâng ra chiến tích của Tông Trạch thời điểm tới Ba Châu và Đăng Châu nhậm chức, bắt lấy trọng điểm Tông Trạch ở Ba Châu dẹp yên giặc cỏ cùng với hiến kế ở Đăng Châu,thể hiện tài năng quân sự của Tông Trạch, lập tức lại lấy Đào Định tạo phản làm lý do, dẫn Hà Sóc Quân, nói có trật tự, phân tích chu đáo, khiến mọi người không còn lời nào để nói.
Bởi vì Hà Sóc Quân ở thời điểm chinh Liêu, đã đánh mất bảy tám phần rồi, còn dư lại không bao nhiêu nữa, cho nên trọng chỉnh Hà Sóc Quân cũng là hợp tình lý, ngươi không bố trí phòng vệ phương bắc đối với Kim quốc, nhưng dù sao ngươi cũng phải bố trí phòng vệ đối với dân chúng của mình đi, Tống triều từ trước đến nay chính là tính toán chỗ nước tiểu này, không có khả năng phương bắc lớn như vậy, ngay cả một chi quân giống quân đội tốt một chút cũng không có.
Hơn nữa nhất đảng Lý Bang Ngạn, Bạch Thì Trung và Thái Tử ở bên tương trợ, Thái Kinh vừa rồi không có phản đối, Tam Ti và Xu Mật Viện cũng đều muốn bán cho Thái Tử một chút mặt mũi, cho nên cũng không đi cản trở.Sau khi trải qua một phen biện luận, cuối cùng Tống Huy Tông cũng thiên hướng Triệu Hoàn, đáp ứng bổ nhiệm Tông Trạch làm tân nhậm Tri phủ Đăng Châu, kinh lược Hà Sóc Quân.
Kỳ thật Triệu Hoàn trước đó chính là khá nhát gan, hơn nữa vẫn bị Triệu Giai đè ép, ở trong triều cũng là nửa năm khó nói được lên một câu, mọi việc đều là Lý Bang Ngạn ra mặt, nhưng mà, hôm nay lâm triều có thể tính là một khắc lịch sử, tất cả mọi người coi ở trong mắt, cũng hiểu được dụng ý của Thái Tử, lại càng hiểu rõ thực lực của Đông cung.
Nhưng vào lúc này, Lý Kỳ lại mượn Khinh Trọng Thủ đưa ra việc xây dựng một kho lúa lớn ở Đăng Châu, chiến lược ngoại giao chủ đạo với các nước hải ngoại.
Bởi vì tân pháp vô cùng mạnh mẽ, cứng rắn, một đề nghị này, rất nhanh đã đượcthông qua.
Thái Tử bộc lộ tài năng, cũng biểu thị Tông Trạch sẽ đi lên sân khấu chính trị trước tiên, lúc này đây hắn đã dùng đến Thái Tử làm hậu thuẫn, thân phận rõ ràng đã được thay đổi về chất.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, Lý Kỳ lại vội vàng vì quan tâm hai nữ nhân, một người là Nhu Phúc Đế Cơ, năm nay hắn như thế nào cũng không thể thất tín, một người nữa, dĩ nhiên là Lý Sư Sư.
Một ngày này, cả buổi sáng hắn ở phòng bếp tiệm bánh ngọt, tự hỏi nên làm một cái bánh sinh nhật dạng gì cho Nhu Phúc Đế Cơ, lúc này đây hắn thề nhất định phải mượn bánh ngọt này tiêu trừ ảnh hưởng ác liệt của mình ở trong lòng Nhu Phúc Đế Cơ, không vì gì khác, chỉ vì mặt mũi.Bỗng nhiên, Mã Kiều đi đến, nói:
- Bộ Soái, nhạc Tiểu ca đến đây.
Lý Kỳ nao nao, quay đầu hỏi:
- Ai tới rồi hả?
- Nhạc Tiểu ca. Y nói có chuyện gấp tìm ngươi.
Lý Kỳ lập tức đi ra ngoài. Nhạc Phi thấy Lý Kỳ đến đây, vội vàng tiến lên, nói:
- Bộ Soái, Phó Đô Chỉ huy sứ đi rồi.
- Phó Đô Chỉ huy sứ? Ai nhỉ?
Lý Kỳ vừa mới vừa nói xong, bỗng nhiên tỉnh ngộ lại nói:
- Quách Dược Sư?- Đúng vậy.
- Ông ta đi đâu?
- Theo ta biết, ông ta đã bị điều nhiệm đi Yến Kinh.
Lý Kỳ trợn trắng hai mắt, liền lùi lại ba bước, hoảng sợ nói:
- Ngươi --- ngươi nói cái gì? Quách Dược Sư điều nhiệm đi Yến Kinh? Điều này sao có thể, vì sao ta tuyệt không được biết?
Nhạc Phi nói:
- Mạt tướng cũng vừa mới biết được, nguyên do trong đó cũng không quá rõ ràng.- Đây là tên khốn kiếp nào đâm sau lưng ta?
Lý Kỳ tức giận mắng một câu, đột nhiên vừa nhấc tay, hỏi:
- Ngươi có biết ông ta đi khi nào hay không?
- Cụ thể mạt tướng cũng không biết, tuy nhiên sớm nhất chỉ sợ cũng là đêm qua.