BẮC TỐNG PHONG LƯU

Là một người dân, có thể làm việc gì thuần túy. Nhưng là một quan viên, thường thì khó mà làm được, bởi vì phàm là quan viên phía sau mỗi việc làm ít nhiều cũng có chút ý nghĩa chính trị.

Đối với việc sửa lại án xử sai của Nông Trí Cao mà nói, bản chất của việc này căn bản là rất tốt, rất sáng suốt, chỉ là lời được nói ra từ miệng Lý Kỳ, cũng có ý nghĩa chính trị tương đối nặng.

Sở dĩ Nông Trí Cao này bị định nghĩa là phản tặc, đó là đứng trên góc độ triều đình mà xét. Ngươi khởi binh tạo phản, đó không phải là phản tặc thì là gì? Hơn nữa, cuộc khởi nghĩa của Nông Trí Cao, ảnh hưởng nghiêm trọng tới lợi ích vùng Lĩnh Nam của người Hán.

Nhưng đối với người dân ở vùng này mà nói, Nông Trí Cao chính là anh hùng. Bởi vì khi đó toàn bộ Ấp Châu (khi đó Quảng Nguyên Châu cũng là quản hạt của Ấp Châu) đều nằm trong hoàn cảnh bị bóc lột cực độ. Nam Ngô phía nam thì liên tiếp quấy nhiễu người dân Quảng Nguyên Châu, ép người dân địa phương cống nạp tài vật. Còn những thổ ty này vì bảo vệ mình, vì khuếch trương thực lực của mình, cũng liều mạng cướp bóc người dân. Triều đình bên đó ít nhiều cũng đã lấy về được một chút từ đó.

Cho nên người dân Ấp Châu khi đó thật sự còn thảm hơn Giang Nam gấp mấy lần. Dưới ba mặt giáp công, người dân địa phương thực sự không thể chịu nổi nữa, cuối cùng bạo lực đã xảy ra, thời thế tạo anh hùng. Nông Trí Cao khi đó đã đứng lên, chiếm lĩnh một số vùng của Quảng Nguyên Châu. Trong đó còn bao gồm cả một số địa bàn của Nam Ngô. Y cũng vì vậy mà đắc tội với Nam Ngô. Y biết chút ít người này của mình không phải là đối thủ của Nam Ngô. Do đó liền muốn quy thuận triều Tống. Triều Tống vừa nghe thấy y kết oán với Nam Ngô, căn bản không muốn ngó ngàng tới y, e là một bộ quan bào đều không muốn ban tặng. Nông Trí Cao thực sự không còn cách nào khác, chỉ có thể chỉ huy đi lên phía bắc tấn công Tống, nhưng cuối cùng vẫn bị Địch Thanh đánh bại.

Mặc dù Nông Trí Cao đã chết rồi, nhưng cuộc khởi nghĩa của y vẫn là tiếng chuông cảnh tỉnh với triều Tống. Triều Tống liền thực thi rất nhiều chính sách ở Quảng Tây để an ủi lòng dân.

Cho nên, Nông Trí Cao này đối với dân tộc thiểu số ở khu vực này mà nói đó là một vị anh hùng lớn.

Xét trên phương diện lớn hơn mà nói, đây chính là sự ngăn cách giữa các dân tộc. Nếu triều đình muốn hoàn toàn tiếp quản ở đây, thì phải loại bỏ khoảng cách này.

Lý Kỳ sửa lại án xử sai cho Nông Trí Cao, một trong những mục đích trong đó chính là muốn tranh thủ thiện cảm của người dân, xóa bỏ oán khí trong lòng họ, vì tương lai triều đình tiếp quản mà trải đường. Ngoài ra, Nông Trí Cao cũng rất có tiếng tăm ở Quảng Nguyên Châu. Mà Lý Kỳ vừa mới xuất binh, chỗ đứng này rất có khả năng chính là Quảng Nguyên Châu. Nếu người dân Quảng Nguyên Châu sau khi biết được tin này, chắc chắn trong lòng sẽ rất cảm kích. Hơn nữa ước nguyện ban đầu của Nông Trí Cao khi khởi binh là muốn đối phó với Nam Ngô. Điều này đối với việc tiến binh của Lý Kỳ quả thực có sự giúp đỡ rất lớn. Nói đi cũng phải nói lại, dù đây là đúng, nhưng đó chỉ là một chính sách chính trị thuần túy.

Kỳ thực đám người Ninh Võ lại có cảm giác không đúng. Cuộc đàm phán này ngay từ khi bắt đầu, họ đã không nói tới tiền bạc, không nói tới mình, lại nói tới cái gì là tôn nghiêm, vì sao? Còn chẳng phải là tự bảo vệ mình, họ cần phải nắm lấy cơ hội, trước tiên là giành được lòng dân của người dân địa phương.

Bởi vì tình hình hiện này đối với họ mà nói, thật đúng là tiến thoái lưỡng nan, cũng đã nói tới bước này rồi, nếu họ không quy thuận triều đình, triều đình thực sự xuất binh tiêu diệt họ. Họ chỉ có thể bước vào đường lui của Nông Trí Cao. Nhưng nếu quy thuận, một khi Nam Ngô diệt vong, họ sẽ đi đâu về đâu? Triều đình thực sự có giữ chữ tín không? Ai dám bảo đảm điều này, mà khi đó lòng dân địa phương chính là bùa hộ mệnh của bọn họ. Nếu họ có được lòng dân, triều đình ngươi muốn động và ta cũng còn phải suy nghĩ rất nhiều.

Đều là đám hồ ly cả!

Lý Kỳ bắt đầu phát huy tài diễn kịch của mình, nói: - Không sai, ban đầu Nông Trí Cao quả thực đã phạm phải một số ai lầm mang tính quyết định. Nhưng điều này không thể xóa được chiến công của hắn ta. Trước đây khi hắn ta tới Quảng Nguyên Châu, đã từng dẫn dắt người dân Quảng Nguyên phấn đấu chống lại sự xâm lược của Nam Ngô. Điều này đáng khen ngợi, cũng đáng tôn kính.

Lúc này Ninh Võ đã kịp phản ứng lại, trong lòng có chút kính phục với sự quyết đoán của Lý Kỳ, nói: - Ta rất tán thành với hành động này của triều đình.

- Đây là triều đình nên làm, khi đó triều đình cũng đã phạm không ít lỗi. Nếu lúc trước tiếp nạp Nông Trí Cao, có lẽ bây giờ lại là cảnh tượng khác rồi. Lý Kỳ trầm ngâm một hồi, thở dài, lại ngẩng đầu lên nói: - Nhưng bây giờ nói cũng bằng thừa, cũng không thể thay đổi được lịch sử. Nhưng cũng may chúng ta còn có thể thay đổi hiện tại. Chúng ta phải hoàn thành giấc mộng đơn giản đó của Nông Trí Cao.

Ngưu Cao nghe thấy thế mà sắp phát khóc, trong lòng lại nghĩ, khó trách Xu Mật Sứ có thể viết ra câu chuyện xúc động lòng người Thần Điêu Hiệp Lữ. Câu chuyện này nói thật là rất cảm động lòng người.

Câu chuyện? Nếu Lý Kỳ biết được những suy nghĩ trong lòng y lúc này, nhất định sẽ giáng liền ba cấp của y.

Ninh Võ vừa nghe thấy thế, yêu cầu của ta đây đều vẫn chưa nói hết, ngươi đã lách đi rồi, liền nói: - Xu Mật Sứ, kỳ thực chúng ta còn có một yêu cầu.

Lý Kỳ kinh ngạc nói: - Còn nữa?

Ninh Võ thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lý Kỳ, thật sự có chút ngượng ngùng nói, nhưng hiện giờ y có lẽ đang đại diện cho các thổ ty của Quảng Tây này, nói: - Chúng ta rất đồng ý quy thuận triều đình, cho dù là hiến cả tính mạng của mình cho Đại Tống chúng ta, cũng không tiếc. Nhưng chúng ta còn có rất nhiều tộc người, họ không biết có tin triều đình, chúng ta cũng còn phải suy nghĩ tới ý kiến của họ.

Tộc người nào, không đơn giản chính là hỏi đòi ta bùa hộ mệnh mà, Lý Kỳ thật sự không ngờ lại lách đi, rất bình thản nói: - Các vị, chuyện này hoàn toàn nắm ở sự tín nhiệm. Nếu các ngươi không tin triều đình, triều đình dù có cho các ngươi hàng trăm thánh chỉ, các ngươi cũng không yên tâm. Nếu các ngươi tin triều đình, những vấn đề này căn bản không tồn tại.

Ninh Võ vừa nghe thấy thế, cảm thấy thật sự có chuyện như vậy. Chính trị có lẽ là khá ác nghiệt, cũng không biết nên nói thế nào.

Lý Kỳ lại nói: - Kỳ thực nỗi lo lắng trong lòng các ngươi, ta rất hiểu. Nếu đổi lại là ta, ta cũng có thể rất bất an. Nhưng các ngươi đã tới ngã tư đường rồi, các ngươi phải đưa ra lựa chọn, mà ta muốn nói là điều này đối với các ngươi, đối với ta, đối với cả Đại Tống đều là một bước ngoặt. Ta hy vọng chúng ta có thể cùng nghênh tiếp thời đại vĩ đại sắp tới.

Thời đại vĩ đại?

Trong lòng Ninh Võ bất giác giật mình, liếc mắt nhìn những người còn lại.

Trong lòng Lý Kỳ cũng đang suy nghĩ, lại nói: - Tới khi đó ta còn có một cách, có lẽ có thể khiến cho các ngươi càng yên tâm hơn.

- Cách gì? Ninh Võ liền hỏi.

Lý Kỳ nói: - Rất đơn giản, do vì các vị đại diện cho triều đình, giúp triều đình tuyên truyền.

- Tuyên truyền?

Bình luận

Truyện đang đọc