CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 340

Lúc này Hứa Tịnh Nhi mới hoàn hồn, giơ tay ra kéo nhẹ ống tay áo anh. Cố Khiết Thần dừng động tác lại, nhìn cô, Hứa Tịnh Nhi lắc đầu nói: “Không sao, em vẫn chịu được”.

“Thật không?”.

“Thật”.

Hứa Tịnh Nhi không tiếp tục nói về chuyện này nữa, mà chuyển chủ đề: “Chẳng phải anh muốn xem phim với em sao?”.

Cô hơi hất cằm, dùng khẩu khí nữ vương kiêu ngạo như trước đây đáp: “Phê chuẩn”.

Cố Khiết Thần sững sờ, dường như nhất thời chưa quen với dáng vẻ này của cô, nhưng đáy mắt anh nhanh chóng dâng lên sự hoài niệm không dễ nhận ra.

Đây là Hứa Tịnh Nhi của ba năm trước…

Không, nên nói đây mới là Hứa Tịnh Nhi nguyên bản.

Cũng là dáng vẻ… mà anh yêu nhất.

Cố Khiết Thần ngồi lại chỗ cũ, nhìn Hứa Tịnh Nhi, nhếch môi cười, giọng nói rất nhẹ, cũng rất dịu dàng: “Được, chúng ta xem phim”.

Hứa Tịnh Nhi cũng không ngờ lần đầu tiên trong đời hai người xem phim lại là xem ở trong bệnh viện, nhưng đúng là… rất đặc biệt.

Sau này trong hồi ức của cô lại có thêm một cảnh tượng có thể giữ gìn rồi.

Thời gian sau đó, Hứa Tịnh Nhi đều nằm trên giường dưỡng bệnh, Cố Khiết Thần dù công việc bận rộn, cũng chưa từng rời phòng bệnh nửa bước, lúc nào cũng ở bên cạnh cô. Hơn nữa, để đảm bảo cho cô nghỉ ngơi, trước chín giờ sáng và sau chín giờ tối anh đều tắt điện thoại. Dù là chuyện lớn đến đâu cũng không bằng ở bên bà xã.

Anh không mời hộ lý, tất cả mọi việc của Hứa Tịnh Nhi đều do anh tự tay xử lý, ngay cả việc nhỏ như uống nước, anh cũng có thể kề cốc tận miệng để cô uống.

Cố Khiết Thần chưa từng chăm sóc ai, làm vừa cứng ngắc vừa vụng về. Nhưng cho dù là vậy thì anh vẫn kiên trì làm.

Hứa Tịnh Nhi nhìn anh liền nhớ đến bản thân trước kia, cũng từng lần mò như vậy, học từng chút một, chăm sóc anh rất chu đáo, không ngờ… thời thế đổi thay, lại đến lượt anh chăm sóc cô.

Chỉ là cô của lúc đó là vì yêu, còn Cố Khiết Thần thì sao? Là vì cảm kích hay là vì yêu?

Vì nhát dao này, cô nằm nhiều ngày mới tỉnh lại, các phương tiện truyền thông đều đã đưa tin về buổi họp báo của tập đoàn Cố Thị, Hứa Tịnh Nhi không cần phải viết nữa, đồng nghĩa với việc cô không hoàn thành nhiệm vụ này.

Tuy đây chỉ là nhiệm vụ nhỏ, thù lao cũng không nhiều, nhưng từ khi gia nhập tạp chí Z đến nay, nhiệm vụ nào Hứa Tịnh Nhi cũng hoàn thành xuất sắc. Cô cực kỳ nghiêm túc và có trách nhiệm với công việc, bất kể là nhiệm vụ lớn hay nhỏ, cô đều muốn làm tốt nhất!

Cô hy vọng không để lại bất cứ nuối tiếc gì trong cuộc đời làm báo.

Hơn nữa, cấp trên đại nhân mới thưởng cho cô một triệu tệ tiền thưởng cuối năm, vậy mà cô lại làm hỏng nhiệm vụ nhỏ này. Tuy có lý do, nhưng cô vẫn thấy bất an áy náy, cảm thấy có lỗi với tiền thưởng và sự tin tưởng của cấp trên đại nhân.

Tóm lại, tin trước đã không thể làm được, thì cô muốn bù đắp bằng một tin mới có giá trị.

Bình luận

Truyện đang đọc