Chương 519
Trợ lý: “Vân Nhu nói với Hứa Tịnh Nhi tình cảm tốt đẹp trong quá khứ giữa cô ấy và Cố Khiết Thần, chỉ vì lúc ấy theo đuổi lý tưởng mà bỏ lỡ. Cô ấy trở về là vì Cố Khiết Thần vẫn luôn chờ đợi cô ấy, cô ấy không muốn vì mâu thuẫn giữa bọn họ mà khiến Hứa Tịnh Nhi bị tổn thương, ôn hòa khuyên Hứa Tịnh Nhi bỏ đi. Nhưng Hứa Tịnh Nhi lại cho rằng Vân Nhu là người thứ ba, nổi giận đùng đùng, nói rất nhiều lời khó nghe, còn… còn bảo nếu Vân Nhu muốn cô ta ly hôn thì phải quỳ xuống cầu xin”.
Câu này vừa dứt, tất cả mọi người ồ lên.
Vân Nhu có lòng khuyên nhủ, mà Hứa Tịnh Nhi còn độc mồm độc miệng, không biết tốt xấu, nhân phẩm đúng là xấu xa như lời đồn.
Luật sư Tiền tỏ ý đã hỏi xong nhân chứng số một, sau đó xin mời nhân chứng số hai.
Nhân chứng số hai là một nhân viên mặc đồng phục spa, vừa lên đã nói rõ thân phận của mình, chính là nhân viên ở quán spa lần trước Hứa Tịnh Nhi và Cố Tuyết cùng đến.
Luật sư Tiền: “Bởi vì nhân chứng số một là trợ lý của Vân Nhu, sợ rằng có người cho là cô ấy bênh vực Vân Nhu, nên tôi đã tìm nhân chứng số hai. Cô ấy không có quan hệ gì với Vân Nhu và Hứa Tịnh Nhi, lời khai của cô ấy sẽ trung lập công bằng”.
Quan tòa gật đầu: “Ông có thể bắt đầu rồi”.
Luật sư Tiền: “Hôm đó có phải cô tận mắt nhìn thấy Vân Nhu và Hứa Tịnh Nhi xảy ra tranh chấp ở cửa spa không? Đồng thời tận tai nghe được nội dung cuộc đối thoại của bọn họ?”.
Nhân viên: “Phải! Tôi là lễ tân, đúng lúc nhìn thấy khách VIP của spa chúng tôi là cô Cố Tuyết đến, tôi đang định ra ngoài đón tiếp cô ấy thì nhìn thấy Cố Tuyết, Hứa Tịnh Nhi, Vân Nhu, và trợ lý của ba người họ đứng nói chuyện ở cửa”.
“Lúc đầu Vân Nhu không để ý tới Hứa Tịnh Nhi, cô ấy và Cố Tuyết có quen biết nhau, bọn họ chỉ hàn huyên mấy câu, nhưng Hứa Tịnh Nhi bỗng lên tiếng mỉa mai Vân Nhu, nói Vân Nhu là giả vờ thanh cao, rõ ràng là có lòng oán hận Vân Nhu. Vân Nhu không đáp trả mà yên lặng chịu đựng”.
Lời nói của nhân viên lại khiến mọi người một phen xôn xao.
Đã như vậy rồi mà Hứa Tịnh Nhi còn mặt mũi phủ nhận, nói cô không ghen ghét Vân Nhu, không sinh lòng oán hận, không muốn hãm hại Vân Nhu sao?
Luật sư Tiền mỉm cười hài lòng: “Tôi hỏi xong rồi”.
Nhân viên rời đi, ông ta yên lặng một lát, dường như đang tổng kết những lời khai vừa rồi, sau đó nhìn quan tòa, nói rõ ràng rành mạch: “Kính thư quý tòa, Hứa Tịnh Nhi vì chuyện tình cảm mà căm ghét Vân Nhu. Lúc đầu Vân Nhu quả thực muốn nối lại tình xưa với Cố Khiết Thần, nhưng trong bữa tiệc mừng thọ của ông cụ Cố, cô ấy đã bày tỏ với Cố Khiết Thần nhưng Cố Khiết Thần lại lựa chọn Hứa Tịnh Nhi. Cô ấy sau đó bị bệnh một trận, trong lòng nguội lạnh, đã đặt vé máy bay để chuẩn bị rời đi”.
Ông ta bảo trợ lý của mình trình lên thông tin về vé máy bay của Vân Nhu.
“Hứa Tịnh Nhi không tự tin về tình cảm của mình, nghĩ rằng Vân Nhu sẽ trở thành mối đe dọa, nên đã phát điên mà gây ra vụ bắt cóc. Nếu như lúc đó cảnh sát không đến kịp thời, thì có lẽ con dao của cô ta không đâm vào tay Vân Nhu, mà là vị trí chí mạng trên người cô ấy rồi. Tôi có lý do để tin rằng, thứ cô ta muốn là tính mạng của Vân Nhu”.
“Phản đối!”.
Một giọng nói đàn ông rõ ràng êm tai vang lên, trong bầu không khí có chút nặng nề này như rót vào một luồng khí mát lành, khiến tinh thần mọi người không khỏi chấn động.
Cố Khiết Thần đứng lên, tuy tình thế gần như đã nghiêng về phía Vân Nhu, nhưng vẻ mặt anh vẫn điềm nhiên bình thản, không có chút hoảng loạn nào, thậm chí còn mơ hồ có khí thế trong lòng đã có dự tính.
Đôi mắt đen của anh lướt về phía luật sư Tiền, rồi lại nhìn quan tòa, không nhanh không chậm nói nốt những lời còn lại: “Tôi phản đối luật sư Tiền đưa ra những suy đoán vô căn cứ như vậy”.