Chương 853
“Nếu anh có thể nói được làm được, vậy được, tôi đồng ý”.
Cuối cùng Tả An cũng thở phào một hơi, trước khi nghe cô nói đồng ý, toàn bộ dây thần kinh của anh ta thật sự rất căng thẳng. Anh ta rất lo lắng trừ Cố Khiết Thần ra, Hứa Tịnh Nhi sẽ không thích bất cứ thứ gì khác nữa, vậy thì anh ta sẽ thật sự không còn cách nào giữ cô lại.
Còn những chuyện khác, thời gian rồi cũng sẽ làm phai nhòa tất cả.
“Anh sẽ nói Kiều Sở liên lạc với luật sư chuẩn bị hợp đồng, đợi ngày mai tiệc sinh nhật kết thúc, anh sẽ ký tên”.
Hứa Tịnh Nhi gật đầu.
Cô không nói gì nữa, mà cúi người xách valy, nhấc chân đi lên lầu lại. Nếu đã tham gia tiệc thì vẫn phải ở đây hai ngày.
Một giây sau, trên tay cô bỗng nhẹ bẫng, Tả An đã xách giúp valy trong tay cô: “Để anh xách cho”.
Nói xong câu này, anh ta quay người lên lầu.
Hứa Tịnh Nhi đứng yên tại chỗ vài giây, sau đó mới cất bước, cũng đi lên theo.
Có lẽ là biết bây giờ Hứa Tịnh Nhi không muốn nhìn thấy mình cho lắm, Tả An đặt valy về lại phòng ngủ, sau đó nói: “Anh sẽ nói người giúp việc quét dọn một phòng khác, sau đó anh sẽ chuyển qua bên đó ở, em nghỉ ngơi đi”.
Hứa Tịnh Nhi lạnh nhạt gật đầu.
Anh ta ra ngoài rồi, phòng ngủ yên tĩnh trở lại. Hứa Tịnh Nhi rủ mí mắt, nhìn hai bàn tay mình, những cảnh tượng lúc trước không thể đè nén lại hiện lên trong đầu. Vành mắt cô vốn đã bớt đỏ, lúc này lại trở nên đỏ hoe.
Rõ ràng hai tay đã rửa sạch sẽ, nhưng cô vẫn cảm thấy hai tay mình nhuốm đầy màu đỏ máu không hiểu vì sao. Cô nhíu mày, bước nhanh đến phòng tắm.
Cô vặn vòi nước, sau đó ra sức chà xát tay mình một lần nữa, muốn rửa sạch máu dính trên đó.
Thế nhưng rửa một lúc lâu, rửa đến mức da tay cô nhăn lại, rửa đến mức hai tay cô bị chà xát đến đau đớn, cô vẫn không thể dừng lại, cứ rửa một cách máy móc như vậy.
Cho đến khi, điện thoại của cô kêu ting một tiếng.
Vừa rồi trước khi Tả An rời đi đã trả điện thoại lại cho cô.
Hứa Tịnh Nhi ngừng động tác, ngây ngốc vài giây mới ý thức được là điện thoại mình kêu. Cô tắt vòi nước, lấy điện thoại trong túi ra.
Nhìn thấy tin nhắn từ số lúc trước gửi đến, trong đôi mắt ảm đạm của cô lóe lên tia sáng.
Tay cầm điện thoại của cô hơi run rẩy, cô cố gắng để tay mình ổn định lại, sau đó mới mở tin nhắn ra, đọc nội dung bên trong.
Cô đọc đi đọc lại mấy lần rồi mới nhắm mắt lại.
Sau khi khóa màn hình điện thoại, cô không muốn rửa tay nữa, bèn rời khỏi phòng tắm.
Đã là thời gian ăn tối, nhưng Hứa Tịnh Nhi không muốn ăn. Đọc tin nhắn đó xong, cô chỉ cảm thấy cả người rã rời. Sau khi khóa trái cửa, cô nằm lên giường, nhắm mắt ngủ.
Cứ nghĩ sẽ bị ác mộng liên tục, nào ngờ có lẽ là do cú sốc quá lớn, cô lại ngủ một giấc say sưa, trong đầu trống rỗng, không suy nghĩ gì cả.