Chương 552
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Suối nước nóng ở trên núi vùng ngoại ô, nếu chúng ta đi thì sẽ ở đó một ngày rồi mới về, nhân tiện có thể leo núi, ngắm cảnh, lâu lắm rồi chúng ta không đi chơi cùng nhau, nhất định phải chơi cho thật vui!
Tịnh Nhi Bé Nhỏ: Được hết, tùy cậu~
Khoảng một phút sau, Tiêu Thuần lại gửi tin nhắn đến.
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Giờ mình chuẩn bị đặt phòng đây, Tịnh Nhi, chuyến này là thời gian riêng tư của chị em phụ nữ chúng ta, tuyệt đối không được dắt theo người nhà đấy!
Con mắt đen láy của Hứa Tịnh Nhi ánh lên vẻ kinh ngạc.
Tiêu Thuần xưa nay thích náo nhiệt, bất kể là đi đâu chơi cũng đều thích đi theo nhóm đông người, lần này lại chỉ có hai người đi thôi sao?
Cô vẫn còn thắc mắc, thì phía Tiêu Thuần như biết được cô đang nghĩ gì, liền gửi tiếp một tin nhắn đến.
Thuần Thuần trỗi dậy: Chúng ta lâu rồi không đi chơi riêng với nhau, lần này sẽ đi chơi thật vui, không được để người thứ ba nào quấy rầy! Cho nên Hứa Tịnh Nhi này, chúng ta hẹn nhau hai ngày một đêm đấy nhé~
Tiêu Thuần đã nói vậy rồi, Hứa Tịnh Nhi đương nhiên cũng không cần nói gì thêm nữa.
Đúng là lâu rồi bọn họ chưa đi chơi với nhau một trận ra trò, từ sau khi Tiêu Thuần đến làm ở Cố Thị vô cùng bận rộn, còn cô từ sau khi kết hôn, cũng bị cuốn vào đủ thứ chuyện, thôi thì chả mấy khi thời gian của mọi người lại ăn khớp như thế, không thể lãng phí được.
Ngón tay Hứa Tịnh Nhi thoăn thoắt soạn tin nhắn trả lời.
Tịnh Nhi Bé Nhỏ: Được!
Thuần Thuần Trỗi Dậy: Vậy sáng mai mình lái xe đến đón cậu~
Hứa Tịnh Nhi trở về phòng, ném điện thoại lên chiếc tủ kê đầu giường, trèo lên giường, ôm lấy gối, rồi nhắm mắt ngủ tiếp.
Vì trong nhà không có người nên vô cùng yên tĩnh, mà cô thì buồn ngủ, nên ngủ một giấc say không biết gì, đợi đến khi cô tỉnh giấc, mở mắt ra, cầm điện thoại lên xem thì đã hơn bảy giờ tối rồi…
Bên ngoài mặt trời đã lặn, trong phòng cũng tối om.
Cô với tay bật đèn, ánh đèn vàng ấm áp, cô ngồi dậy, đi vào nhà tắm rửa mặt cho tỉnh người, đến khi bước ra, điện thoại của cô reo lên.
Cô nhanh chân đi đến cầm điện thoại lên, nhìn thấy trên màn hình hiện tên Cố Khiết Thần, cô nhoẻn miệng cười, rồi ấn nghe: “A lô”.
Nghe giọng cô hơi khàn, Cố Khiết Thần trêu chọc: “Vừa ngủ dậy à?”.
“… Còn không phải tại anh à”, Hứa Tịnh Nhi oán trách.
Anh cười nhẹ một tiếng, nhưng vẫn tự giác nhận lỗi: “Ừ, tại anh, lần sau anh sẽ cố gắng…”.
“…”.
Hứa Tịnh Nhi buồn phiền vỗ vào má, tại sao cô lại nhắc đến chủ đề này chứ, biết rõ nếu so về độ mặt dày thì cô sẽ thua mà.
“Khụ khụ”, Hứa Tịnh Nhi ho lên một tiếng, rồi cố tình đổi chủ đề: “Hôm nay anh lại phải tăng ca à?”.Cố tổng lại phát điên rồi
Tầm giờ này đáng ra Cố Khiết Thần phải về đến chung cư rồi, nhưng anh lại chỉ gọi một cuộc điện thoại.