CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 445

Cố Khiết Thần không về nhà thì cô có thể đến công ty tìm anh mà, xem có đúng là anh bận đến mức đó không. Nếu anh bận thật thì cô không cần phải suy đoán vớ vẩn nữa, cùng lắm thì ở đó đợi. Anh dù bận đến đâu thì cũng phải ăn cơm, cô có thể nhân thời gian đó để nói với anh chuyện về Vân Nhu.

Lần này, Hứa Tịnh Nhi rất có tâm cơ, cô không gọi điện thoại hay gửi tin nhắn trước khi đi, mà chọn một ngày nắng đẹp, tự tay làm món Cố Khiết Thần thích ăn, rồi xách theo hộp cơm, lái xe xuất phát.

Đến đại sảnh dưới tầng một của Cố Thị, vì phải có hẹn trước mới được gặp Cố Khiết Thần, nên Hứa Tịnh Nhi mới lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý Lâm, bảo anh ta xuống đón cô. Còn bảo anh ta là cô muốn cho Cố Khiết Thần một bất ngờ, nên đừng bảo anh là cô đã đến.

Trợ lý Lâm bất ngờ nhận được cuộc gọi này của Hứa Tịnh Nhi, sống lưng không khỏi lạnh toát.

Có… có chuyện gì thế này? Sao cô chủ không nói lời nào đã đánh thẳng đến công ty thế này?

Anh ta cũng không phải là đồ ngốc, tuy boss lớn không nói rõ, nhưng anh ấy đột ngột yêu cầu tăng khối lượng công việc, hơn nữa đã nhiều ngày không về nhà. Dùng đầu ngón chân để nghĩ cũng có thể đoán ra chắc chắn giữa anh ấy và cô chủ lại xảy ra chuyện gì đó, anh ấy cũng không muốn gặp cô chủ.

Vậy anh ta tìm lý do từ chối cô chủ sao?

Không được, trong điện thoại còn dễ nói, người đã đến dưới công ty rồi, mà còn không cho cô ấy lên. Cô chủ là người thông minh, chẳng lẽ không phát hiện ra vấn đề sao?

Trợ lý Lâm đấu tranh một lúc, không thể tự ý quyết định được, nhưng vẫn kiên quyết đứng về phía boss lớn, đi xin chỉ thị của anh trước.

Thế là anh ta bước vào phòng làm việc, hỏi: “Cố tổng, cô chủ đến rồi, đang ở dưới tầng một, muốn gặp anh, anh có gặp không?”.

Cố Khiết Thần đang lật xem văn kiện, nghe thấy thế thì khựng lại, đôi mắt đen co rút: “Cô ấy đến rồi sao?”.

“Vâng, tập kích bất ngờ!”, trợ lý Lâm gật đầu.

Anh ta ngừng một lát, quan sát vẻ mặt của Cố Khiết Thần, nói đầy thăm dò: “Cố tổng, nếu anh không muốn gặp, thì để tôi tìm lý do bảo cô chủ về vậy”.

Cố Khiết Thần nhíu mày suy nghĩ trong giây lát, ngón tay gõ nhẹ xuống mặt bàn, nói: “Không, bảo cô ấy lên đi”.

Câu trả lời này nằm ngoài dự liệu của trợ lý Lâm, anh ta trợn tròn hai mắt, tỏ vẻ ngạc nhiên.

Nhưng boss đã quyết định như vậy đương nhiên là có suy nghĩ của anh ấy, trợ lý Lâm cũng không hỏi nhiều, đáp: “Được, Cố tổng, bây giờ tôi sẽ xuống dưới đưa cô chủ lên”.

Lúc anh ta định xoay người ra ngoài, thì giọng nói của Cố Khiết Thần lại vang lên: “Tôi còn chuyện này cần nhờ anh”.

Trợ lý Lâm dừng bước: “Anh cứ nói đi”.

Hứa Tịnh Nhi nhanh chóng được trợ lý Lâm đưa lên, đến trước cửa phòng làm việc của Tổng giám đốc, anh ta dặn dò cô: “Cô chủ, Cố tổng đang mở cuộc họp trực tuyến, cô vào đó thì cứ ngồi ở sô pha chờ anh ấy, cố gắng đừng làm phiền anh ấy”.

“Được”, Hứa Tịnh Nhi đương nhiên là đồng ý.

Lúc này, trợ lý Lâm mới đẩy cửa phòng làm việc cho cô, làm động tác mời.

Hứa Tịnh Nhi khẽ gật đầu với anh ta, cất bước đi vào phòng làm việc, liếc mắt đã nhìn thấy người đàn ông đang ngồi sau bàn làm việc rộng rãi. Anh đang tập trung nhìn vào màn hình máy tính một cách nghiêm túc, dùng Tiếng Anh lưu loát, nói chuyện về một dự án với người ở bên kia.

Bình luận

Truyện đang đọc