CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 406

“Tô Tử Thiến, đừng để tao nhìn thấy mày nữa, nếu không, tao sẽ cho mày không sống nổi ở cái đất thủ đô này đâu!”.

“Chúng ta đi!”.

Hai người phụ nữ giữ người Tô Tử Thiến nghe thế, liền hất Tô Tử Thiến ra, cô ta không đứng vững, ngã đập mạnh vào tường.

Người phụ nữ đó hắng giọng vẻ khó chịu, rồi quay người rời đi trên đôi giày cao gót.

Hứa Tịnh Nhi không ngờ mình lại chứng kiến cảnh này.

Ban nãy cô còn đang nghĩ, tại sao thời gian gần đây Tô Tử Thiến không có tin tức gì, thế mà người phụ nữ đó lại cho cô câu trả lời.

Hóa ra, Cố Khiết Thần đã cắt đứt quan hệ với Tô Tử Thiến…

Từ bao giờ vậy? Hay là sau buổi tiệc thường niên đó, cô ta chọc giận Cố Khiết Thần, nên anh mới “chia tay” cô ta, còn phong sát cô ta, dẫn đến việc cô ta giờ đây, vì tiền mà chen chân vào cuộc hôn nhân của người khác.

Cô từng cho rằng, Tô Tử Thiến là “chân ái” của Cố Khiết Thần, nhưng giờ xem ra là cô nghĩ nhiều rồi?

“Aaaa…”.

Tô Tử Thiến tơi tả ngồi bệt xuống sàn nhà lạnh băng, bỗng hét lên một cách kỳ lạ, cô ta nhìn Hứa Tịnh Nhi, ánh mắt u ám căm hận, giống như muốn giẫm nát cô vậy.

“Hứa Tịnh Nhi, cô nhìn thấy bộ dạng này của tôi chắc là vui lắm đúng không?”.

Dòng suy tư của Hứa Tịnh Nhi bị lời nói của Tô Tử Thiến kéo trở về thực tại, cô quay ra nhìn cô ta.

Nhìn bộ dạng thê thảm của Tô Tử Thiến lúc này, trong lòng cô chẳng gợn sóng, cô ta có thế nào cô cũng không quan tâm, cho dù từng là tình địch, nhưng Cố Khiết Thần đã cắt đứt quan hệ với cô ta rồi, cô càng không cần phải để ý đến cô ta nữa.

Ở trong này dây dưa với cô ta cũng chẳng để làm gì, chi bằng cô đi tiếp khách với Cố Khiết Thần.

Dù sao thì Cố Khiết Thần cũng đã ra giá một trăm triệu để cô đến dây! Cô là người làm việc có trách nhiệm mà!

Hứa Tịnh Nhi quay đi, coi như chưa nghe thấy gì, cô nhấc chân bước đến mở cửa, đang định đi ra ngoài.

Tô Tử Thiến càng phát điên hơn, cười lên thành tiếng.

Ngày hôm đó, Cố Khiết Thần nói với cô ta, ba năm qua anh chiều chuộng cô ta, là vì có một người đã hứa với bố mẹ của cô ta, anh chỉ là giúp người đó thực hiện lời hứa thôi, từ đầu đến cuối, anh không có chút tình cảm nào với cô ta cả.

Cô ta không thể chấp nhận kết cục này, không tin Cố Khiết Thần thực sự không hề thích cô ta, cô ta không cam lòng, cảm thấy Cố Khiết Thần đang lừa cô ta, có lẽ anh có nỗi khổ gì đó, nên bắt buộc phải làm như vậy.

Cho nên, cô ta muốn làm rõ những lời anh nói có phải là thật hay không, có phải thật sự có một người, một lời hứa như anh đã nói không.

Cô ta trở về hỏi bố mẹ mình, đúng, bố mẹ hiện giờ không phải bố mẹ đẻ của cô ta, lúc nhỏ cô ta bị lạc, không nhớ bố mẹ đẻ của mình là ai, cũng không nhớ nhà mình ở đâu, nên bị đưa đến cô nhi viện, sau đó được bố mẹ bây giờ nhận nuôi.

Nhưng bố mẹ nuôi của cô ta nói không có ai hứa gì với họ cả, nếu không phải là họ, vậy chỉ còn lại bố mẹ đẻ của cô ta thôi.

Những năm qua, mặc dù có tiền, có năng lực, nhưng cô ta chưa từng muốn tìm bố mẹ đẻ của mình, bởi vì trong kí ức ít ỏi của cô ta, bố mẹ đẻ của cô ta rất nghèo, cô ta không muốn dây dưa với bọn họ.

Bình luận

Truyện đang đọc