CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 564

Nhân viên phục vụ thấy anh ôm một cô gái đầy máu me thì thất kinh, nhất thời không kịp phản ứng cho tới khi Từ Sóai hét lên: “Còn không mau tìm đồ tới băng bó cho cô ấy, còn nữa, mau gọi cho xe cứu thương”.

Người nhân viên bừng tỉnh, vội vàng gọi điện. Người còn lại thì mau chóng đi lấy hộp thuốc sơ cứu.

Từ Soái khẽ đặt Hứa Tịnh Nhi xuống ghế sô pha. Quần áo cô đã bị nhuốm đầy máu, đến ngay cả tay cô cũng đỏ ngàu, nhìn trông vô cùng đáng sợ.

Từ Soái nhìn lên khuôn mặt vô hồn của Hứa Tịnh Nhi. Lúc này đôi mắt cô đã trở nên lơ mơ.

Anh ta cũng không biết vết thương trên người cô nghiêm trọng tới mức nào. Nhưng việc mất quá nhiều máu hết sức nguy hiểm. Phải mau chóng truyền máu mới được.

Nhân viên phục vụ cầm hộp sơ cứu tới. Trong lúc vội vã, người này còn bị trượt ngã một phát. Thế là hộp thuốc trượt thẳng tới chân Từ Soái. Anh ta vội vàng cầm lên, mở ra, lấy băng gạc quấn lấy vết thương cho Hứa Tịnh Nhi.

Do đang là đêm khuya, lại trên núi nên xe cứu thương không tới nhanh được. Đôi mắt Hứa Tịnh Nhi dần trở nên u tối, Từ Soái sợ tới mức vò đầu bứt tai.

Phải giúp Hứa TỊnh Nhi giữ được trạng thái tỉnh táo, không được để cô hôn mê. Một khi cô không tỉnh lại thì cái mạng của anh ta cũng trở nên lạnh ngắt cho mà xem.

Thế nhưng anh ta cũng chẳng thể nào giúp cô giữ được tỉnh táo.

Người duy nhất có thể làm được là Khiết Thần, nhưng anh lại không có ở đây…

Từ Soái như ngồi trên đống lửa, cứ đi qua đi lại, bỗng nhiên anh ta nảy ra suy nghĩ, phải rồi, sao mình lại có thể quên được cách này nhỉ?

Như vậy cũng đồng nghĩa với việc Khiết Thần gián tiếp ở bên cạnh cô mà.

Từ Soái lục túi. Cũng không biết có phải do vừa nãy vội quá hay không mà điện thoại đã bị rơi mất. Túi anh ta trống không. Anh ta bèn lao về phía người nhân viên phục vụ và hét lên: “Điện thoại của cô đưa tôi mượn, nhanh lên!”

Người nhân viên là một cô gái, vừa rồi bị ngã còn chưa kịp định thần, giờ lại bị tiếng hét đáng sợ thúc giục khiến cô gái mặt cắt không ra hột máu. Cô gái run rẩy, đưa điện thoại của mình cho anh ta.

Nếu bình thường, Từ Soái còn biết thương hoa tiếc ngọc. Nhưng trong tình huống này thì anh ta chẳng còn bận tâm nữa.

Số điện thoại của Khiết Thần, anh ta nhớ như in. Sau khi nhập mười một số, anh ta ấn gọi.

Tút tút…

Âm thanh vang lên nhưng không có ai nghe máy.

Từ Soái gọi mười mấy cuộc. Điện thoại đều tự động tắt. Bất lực, anh đành cố gắng nhớ lại số điện thoại của trợ lý Lâm và vội vàng gọi.

Tại nước Mễ.

Trong phòng hội nghị đang có vô số quản lý cao cấp và truyền thông chờ đợi.

Tập đoàn Cố Thị và tập đoàn P đang triển khai hạng mục hợp tác. Lúc này, cả hai đang tiến hành nghi thức ký kết.

Tại chiếc bàn dài, Khiết Thần ngồi bên trái, sếp của tập đoàn P ngồi bên phải. Trước mặt họ là hai bản hợp đồng, cả hai đều cầm bút và ký xuống.

Anh bỗng có cảm giác trái tim thắt lại khi ký tới nét cuối cùng, khiến cho chữ ký của anh kéo một đường dài.

Bình luận

Truyện đang đọc