Chương 821
“Không sao rồi”, Hứa Tịnh Nhi giơ bàn tay bị thương lên, huơ trước mặt anh ta: “Em đã nói rồi mà, chỉ là vết thương nhỏ thôi”.
“Vậy thì tốt”.
“Đúng rồi, cái này là quà cảm ơn”, Hứa Tịnh Nhi đặt cốc cà phê trong tay lên bàn: “Anh đừng chê nhé”.
Tả An mỉm cười, cầm cốc cà phê lên uống luôn một ngụm, dùng hành động để tỏ ý mình không chê, thậm chí còn nói: “Ngon lắm”.
“Cà phê chẳng phải chỉ có một vị thôi sao?”.
“Khác chứ”, Tả An lại uống một ngụm nữa: “Cà phê do em pha hay do em mua đều ngon”.
Tuy Hứa Tịnh Nhi đã quen với kiểu nói chuyện thẳng thắn như vậy của Tả An, nhưng vừa sáng ra đã bị ghẹo, cô cảm thấy dù khả năng chịu đựng của mình có mạnh đến đâu cũng không đỡ nổi, thế là lảng đi: “Nếu không còn chuyện gì khác, thì em đi làm việc đây”.
Cô đang định xoay người thì Tả An gọi: “Tịnh Nhi”.
Hứa Tịnh Nhi khựng lại, chớp đôi mắt đen láy, khó hiểu hỏi: “Hả?”.
Tả An nhìn cô, ngập ngừng mấy giây, rồi vẫn đứng dậy, vòng qua bàn làm việc, bước tới trước mặt cô.
Hứa Tịnh Nhi nhìn theo anh ta, thấy vẻ mặt anh ta trở nên nghiêm túc, cô cũng không khỏi nghiêm mặt: “Sao thế? Không phải lại xảy ra chuyện gì bất ổn đấy chứ?”.
“Không”.
Dường như Tả An đang cân nhắc xem nói với cô thế nào, anh ta suy nghĩ một lát mới lên tiếng: “Ba ngày sau là sinh nhật của bố anh, sẽ tổ chức tiệc ở nhà tổ nhà họ Tả. Anh muốn mời em làm bạn cặp, cùng tham gia với anh”.
Hứa Tịnh Nhi nghe thấy thế, đôi mắt càng ngày càng mở to hơn.
Cô có chút không dám tin vào những lời mình vừa nghe thấy, hỏi: “Cấp trên đại nhân, anh có biết anh đang nói gì không?”.
Cô là thư ký, cấp trên phải dự tiệc, cô làm bạn cặp đi cùng cũng là chuyện đương nhiên, nhưng… bữa tiệc lần này là tiệc sinh nhật của bố Tả An.
Trong những dịp như thế này, anh ta là con trai thì bạn cặp đi cùng sẽ có ý nghĩa khác hẳn, không phải người phụ nữ nào cũng được.
Cô gái đi cùng tham gia tiệc sinh nhật sẽ được mặc định là bạn gái, là kiểu bạn gái có thể dẫn về ra mắt phụ huynh.
Tả An gật mạnh đầu: “Anh biết rất rõ mình đang nói gì”.
Ý là không phải cô đang nghĩ nhiều, mà ý của Tả An đúng như cô nghĩ.
Anh ta thực sự hy vọng cô làm bạn gái, cùng anh ta tham gia bữa tiệc sinh nhật bố mình! Thậm chí là dẫn cô đến gặp bố của anh ta!
“Anh… anh…”
Quá đột ngột và bất ngờ, đầu óc Hứa Tịnh Nhi bỗng chốc trống rỗng, lắp bắp “anh” một lúc vẫn không biết nên nói gì.
Cô hít sâu mấy hơi, cố gắng lấy lại bình tĩnh, rồi ngước mắt nhìn Tả An, cố gắng dùng giọng điệu điềm tĩnh phân tích cho anh ta: “Cấp trên đại nhân, anh nên biết rằng hai chúng ta vẫn chưa tiến tới mối quan hệ đó, có lẽ bây giờ em vẫn chưa thể đồng…”