Chương 683
Hứa Tịnh Nhi vội vàng hoàn hồn, cũng đứng dậy, gật đầu với anh ta: “Để tôi tiễn anh”.
Cấp trên đại nhân không từ chối.
Hai người sánh vai nhau bước ra ngoài cửa, Hứa Tịnh Nhi cầm chìa khóa để trên tủ giày, đi ra ngoài. Sau khi đóng cửa thì đi thang máy xuống tầng một.
Xe đang chờ cấp trên đại nhân ở cửa, Hứa Tịnh Nhi tiễn anh ta đến bên cạnh xe mới dừng chân.
Tài xế mở cửa hàng ghế sau cho cấp trên đại nhân, anh ta vịn một tay vào cửa xe, trước khi cúi người chui vào xe, ánh mắt lại nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Hứa Tịnh Nhi, vẫn là nụ cười dịu dàng đó: “Hãy suy nghĩ cho kĩ, tôi hy vọng có thể nhận được tin tốt của cô”.
Hứa Tịnh Nhi không thể cho anh ta một câu trả lời trực tiếp nào, chỉ có thể nặn ra một nụ cười, giơ tay lên vẫy: “Chào anh, cấp trên đại nhân, đi đường cẩn thận nhé”.
Anh ta không nói gì nữa, cúi người chui vào trong xe, tài xế đóng cửa lại, chạy bước nhỏ về ghế lái, ngồi vào rồi khởi động xe, chậm rãi lái đi.
Hứa Tịnh Nhi đưa mắt nhìn chiếc xe đi xa, cho đến khi khuất hẳn mới xoay người trở về.
Trở về chung cư, việc đầu tiên là cô đến phòng khách tắt tivi, lại bê đĩa hoa quả về phòng bếp, sau đó đeo găng tay, bắt đầu rửa bát.
Vừa rửa, cô vừa mất khống chế suy nghĩ miên man.
Mấy ngày nay, có rất nhiều người ở bên tai cô, nói cho cô biết từng chuyện Cố Khiết Thần thích cô. Lúc đầu cô còn không tin, dù sao cũng chính miệng cô từng hỏi chính chủ, chính miệng Cố Khiết Thần phủ nhận tất cả tình cảm mà cô lầm tưởng.
Còn gì có thể chân thực hơn chính chủ thừa nhận chứ?
Nếu ở trong giới giải trí, thì những gì bọn họ nói chính là tin đồn, còn Cố Khiết Thần mới là chính thức. Người ta đã chính thức vả mặt rồi, sao cô có thể tin những lời đồn này chứ?
Nhưng…
Một việc thì có thể là trùng hợp, hai chuyện thì có thể là ngoài ý muốn, nhưng hết chuyện này đến chuyện khác dồn dập, bảo cô phải chống đỡ kiểu gì đây?
Bản thân cô là người chạy tin, cũng thường nhờ một số dấu vết mà suy đoán được chân tướng của cả câu chuyện, mà thông thường, chân tướng đều được góp nhặt từ những điều vụn vặt này.
Nếu nói trong lòng cô không có chút dao động, thì sao có thể chứ?
Trong khi cô thất thần, một cái chén rơi khỏi tay cô vào bể nước, nghe cốp một tiếng, cô hoảng hốt bừng tỉnh.
Hứa Tịnh Nhi thấy mình rửa cả nửa tiếng đồng hồ vẫn chưa rửa xong bát đĩa, không khỏi cong môi cười tự giễu.
Cô lấy lại tinh thần, xua đi những hình ảnh lộn xộn trong đầu, nghiêm túc rửa xong chén đũa thật nhanh, đặt vào tủ khử khuẩn, ấn nút khử khuẩn.
Hứa Tịnh Nhi cởi tạp dề ra, quay lại phòng khách, ngồi trên ghế sofa, tiện tay nhặt gối ôm ở bên cạnh lên ôm vào lòng.
Trong căn hộ rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức khiến đầu óc người ta bất giác hiện lên một vài hình ảnh hư ảo, bất kể có xua thế nào cũng không xua tan được.
Ba năm trước, cô đã sống như thế nào?
Ồ, cô làm việc chính rồi làm bán thời gian cả ngày lẫn đêm không ngừng nghỉ, luôn để mình ở trong trạng thái bận rộn, đương nhiên không có thời gian rỗi để nghĩ tới Cố Khiết Thần.