CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 434

Vốn dĩ cô còn mong chờ… Cố Khiết Thần sẽ không đưa cô đi gặp Vân Nhu, sẽ không khiến cô khó xử như vậy. Cô còn tưởng rằng tình cảm bọn họ cho dù chưa đến mức yêu nhau sâu sắc, nhưng ít nhất anh sẽ không khiến cô tổn thương như vậy.

Vậy là, cuối cùng anh vẫn vô tình sao?

Cố Khiết Thần vô tình với cô là có thể không kiêng nể như vậy sao?

Hứa Tịnh Nhi đứng ngây người tại chỗ rất lâu, bỗng liếc thấy chiếc gương ở bàn trang điểm. Trong đó phản chiếu hình bóng cô, sắc mặt trắng bệch, không có chút máu, ánh mắt đờ đẫn trống rỗng, trông chẳng giống cô chút nào.

Cô vẫn muốn đi sao? Cô có cần phải đi nữa không?

Đến đó, nhìn Vân Nhu và Cố Khiết Thần gương vỡ lại lành, tình chàng ý thiếp, còn cô trở thành con ngốc trong mắt bọn họ?

Thời gian trôi qua từng giây từng phút, cũng không biết đã qua bao lâu, cuối cùng Hứa Tịnh Nhi cũng có động tĩnh. Cô cất bước rời khỏi phòng ngủ, sau đó… đi về phía phòng làm việc.

Cô ngồi sau bàn làm việc, mở máy tính xách tay của mình, mở email, ngón tay run rẩy nhưng cũng rất kiên định gõ mấy chữ.

Tuy chỉ là mấy chữ, nhưng dường như đã rút cạn sức lực của cô.

Đánh chữ xong, bàn tay cô cầm con chuột, di chuyển đến chữ gửi đi. Cô dừng lại nửa giây rồi cắn môi, bấm chuột.

Màn hình máy tính nhanh chóng hiển thị: Đã gửi thành công!

Giọng nói của Cố Khiết Thần vẫn trầm khàn như trước: “Em hỏi đi”.

Hứa Tịnh Nhi cắn môi dưới, nói rành rọt từng chữ một cách khó khăn: “Cố Khiết Thần, anh thực sự hy vọng em bước vào đó, gặp người trong lòng anh sao?”.

“Phải”, Cố Khiết Thần trả lời dứt khoát.

Giọng nói của anh vang lên bên tai, rõ ràng là giọng nói êm tai mê hoặc, nhưng lại như thứ gì đó dùng sức kéo rách trái tim Hứa Tịnh Nhi. Đôi lông mi dày rậm của cô không khỏi run rẩy.

Sau đó, cô nghe thấy Cố Khiết Thần nói tiếp: “Hứa Tịnh Nhi, hôm nay đối với anh là ngày kỷ niệm rất quan trọng, anh muốn… cùng chia sẻ với em”.

Ngày kỷ niệm quan trọng… Giống hệt như lời Vân Nhu nói, vậy là ngày hôm nay đúng là ngày kỷ niệm của riêng bọn họ.

Còn muốn chia sẻ với cô nữa?

Cố Khiết Thần, rốt cuộc anh còn muốn làm em tổn thương đến mức nào nữa? Sao nào? Sợ cô không chịu ly hôn, quấn lấy anh không rời sao?

Vậy thì anh xem nhẹ cô quá rồi đấy.

Cũng phải, trong mắt anh, cô chưa bao giờ có hình tượng tốt, chẳng sao cả…

Nếu tình cảm này phải định trước là đặt dấu chấm hết, thì cô sẽ không tiếp tục dây dưa, cô sẽ lựa chọn thành toàn cho anh. Chỉ có điều lần này, cô sẽ không bỏ chạy chật vật như ba năm trước nữa, cô sẽ dũng cảm đối mặt.

Dựa vào đâu mà luôn là anh vứt bỏ cô chứ? Cô sẽ đá anh trước khi anh mở miệng!

Ly hôn thì ly hôn, người tiếp theo chắc chắn sẽ tốt hơn!

“Được, bây giờ em vào, đúng lúc em cũng có chuyện muốn nói với anh”.

Dứt lời, Hứa Tịnh Nhi cúp máy, ngẩng đầu ưỡn ngực, hiên ngang cất bước vào phòng.

Bình luận

Truyện đang đọc