CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 400

Khiết Thần nhìn khuôn mặt rạng rỡ của cô. Lúc này, anh bỗng có cảm giác thật hạnh phúc. Cảm giác đó len lỏi trong trái tim. Thật ấm áp.

Hóa ra, anh cũng có lúc dễ dàng hài lòng như thế này.

Chỉ cần…mỗi lần về tới chung cư, cô để đèn sáng cho anh, có hương thơm của cơm canh bay tới và cả nụ cười của cô là đủ.

Nụ cười của cô giống như có ma thuật, khiến anh thấy si mê. Ánh mắt Khiết Thần đanh lại. Anh sải bước tới, cầm lấy tay cô ấn vào tủ lạnh, ghì chặt lấy cơ thể cô.

Khiết Thần nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp, thanh thoát của người con gái. Đôi mắt cô đen láy, đôi môi cô đỏ hồng. Anh nuốt ực nước miếng nói giọng khàn khàn: “Hứa Tịnh Nhi, đây là cách em báo đáp anh sao?”

Hứa Tịnh Nhi không kịp phản ứng, cứ thế đứng ngây ra. Sau đó anh nghe thấy tiếng người đàn ông cùng với đôi mắt như muốn ăn tươi nuốt sống của anh thì bỗng mặt cô đỏ ửng. Đỏ tới mức hai tai cũng nóng ran.

Cô nuốt nước miếng, cố gắng giữ bình tĩnh: “Bữa cơm này, em nấu những món anh thích ăn nhất, báo đáp thế này…”

Cô chưa nói xong thì Khiết Thần đã phủ định: “Không hài lòng”.

“…”

Hứa Tịnh Nhi lập tức phản bác: “Anh còn chưa ăn đã nói không hài lòng. Ăn thử xem đi mà”.

“Được”.

Người đàn ông đồng ý, sau đó cúi xuống hôn lên môi cô.

Ý cô nói là ăn thức ăn của cô mà!

Huống hồ, đây là nhà bếp. Cô còn đang nấu ăn đây này. Sao anh có thể làm càn, nhỡ đâu cô Lâm thấy thì ngại lắm.

Vô vàn suy nghĩ trỗi dậy trong đầu cô. Cô đưa tay lên, đặt lên ngực anh như muốn đẩy anh ra.

Khiết Thần thuận thế để cô đẩy ra một khoảng, nhưng tay anh vẫn đặt trên tủ lạnh. Anh nhìn xuống, nhìn khuôn mặt đỏ hây hây như hoa đào, đôi mắt long lanh gợn sóng của cô và nói từng từ: “Hứa Tịnh Nhi, anh nói rồi, anh không hài lòng với sự báo đáp lần này nên không nhận”.

“Em đã không đưa ra được sự báo đáp ổn áp thì anh…đành phải tự mình đòi lấy vậy”.

Nói xong anh ôm chặt Hứa Tịnh Nhi đang định bỏ chạy.

“Ư…”

Ban đầu cô còn vùng vằng nhưng dần dần thì hai tay buông xuống bỗng bất giác đặt lên eo anh rồi ôm chặt.

Một hồi lâu sau, anh cúi sát cô hơn. Hứa Tịnh Nhi dường như có thể nhìn thấy tình yêu vô cùng ấm áp dịu dàng trong đôi mắt sâu thẳm của anh.

Khoảnh khắc này, cô bỗng cảm thấy Khiết Thần yêu cô…thật lòng.

Cô trợn tròn mắt. Lúc mà cô muốn nhìn rõ hơn thì bỗng ngửi thấy mùi khét. Cô bỗng giật mình. Ôi đồ ăn cô nấu!

Cô lập tức đẩy Khiết Thần ra, đi tới bên bếp, nhanh chóng tắt lửa.

Ngay sau đó, cô nhìn nồi thức ăn đã bị cháy đen, trừng mắt đầy tức giận nói với Khiết Thần: “Anh xem, tại anh đấy. Cháy thành ra thế này rồi, ăn kiểu gì nữa đây!”

Thế nhưng dáng vẻ của cô lại chẳng giống như đang giận dữ chút nào mà chỉ có sự đáng yêu, khiến người khác nhìn mà muốn tan chảy.

Bình luận

Truyện đang đọc