CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 905

Anh mấp máy môi và lên tiếng; “Cảm ơn sự tín nhiệm và ủng hộ từ trước tới này của mọi người…”, anh dừng lại, liếc nhìn Tả Tư rồi mới nói tiếp: “Tôi sẽ dẫn dắt tập đoàn Cố Thị hướng tới một tương lai tốt đẹp hơn nữa”.

Tiếng vỗ tay rầm rầm như sấm rền. Ánh mắt Tả Tư thất thần. Cô ta nhìn Khiết Thần lúc này giống như một người xa lạ. Thậm chí…cô ta còn không dám tin.

Thế nhưng Khiết Thần chẳng thèm nhìn cô lấy một cái. Anh chỉ nói: “Giải tán”, dứt lời, anh sải bước đi ra ngoài.

Tả An nhìn theo bóng lưng Khiết Thần rồi lại nhìn Tả Tư. Anh ta nhếch miệng cười, đứng dậy nhưng không nói gì, cứ thế đi thẳng ra ngoài. Những cổ đông khác cũng lần lượt rời đi.

Lúc Hứa Tịnh Nhi đứng dậy, Tả Tư vẫn còn ngồi trân trân tại chỗ với khuôn mặt tái mét. Nhìn mà thấy sung sướng cõi lòng.

Tịnh Nhi cũng không nói gì, chỉ xách túi bước ra ngoài. Cô không có chức vụ gì trong công ty, có thể rời đi ngay lập tức. Lúc cô đợi thang máy, vừa hay thấy trợ lý Lâm từ trong bước ra.

Gần đây họ không gặp nhau. Lần gặp cuối cùng cũng không lấy gì làm vui vẻ. Hai người nhìn nhau và giật mình.

Hứa Tịnh Nhi do dự không biết có nên chào hỏi hay không thì trợ lý Lâm đã lên tiếng trước vẻ với vô cùng cung kính: “Cô Hứa, đã lâu không gặp”.

“…”

Cảm giác như những chuyện trước đây chưa từng xảy ra vậy.

Hứa Tịnh Nhi cũng không phải người nhỏ mọn. Cô cũng gật đầu: “Đã lâu không gặp. Nghe nói anh đi công tác hả, sao giờ mới về thế?”

“Đúng vậy”, trợ lý Lâm ngập ngừng, nhưng sau đó cũng mỉm cười hỏi bằng giọng khách khí: “Cô đi hả? Cần tôi giúp gọi xe không?”

Rõ ràng là anh ta đang đổi chủ đề. Hứa Tịnh Nhi cũng không muốn vạch trần bèn đáp lại: “Không cần đâu, anh bận đi. Tôi đi nhé”.

“Cô đi từ từ nhé”.

Trợ lý Lâm nhường chỗ để Hứa Tịnh Nhi bước vào thang máy. Tháng máy đóng lại, anh ta mới cất bước đi về phía văn phòng của tổng tài.

Còn chưa bước vào thì đã nghe thấy tiếng chất vấn thé thé của người phụ nữ vang lên. Đó chính là Tả Tư.

Anh ta không hề dừng lại mà bước nhanh hơn tới đóng cửa phòng đang mở hé. Sau đó anh ta mới về vị trí của mình, ngồi xuống và tập trung xử lý công việc.

Trong phòng làm việc.

Tả Tư đứng trước bàn làm việc to rộng, tay chống nạnh, ánh mắt đầy phẫn nộ nhìn chăm chăm Khiết Thần. Nếu như ánh mắt có thể giết người thì có lẽ Khiết Thần đã thịt nát xương tan rồi.

Âm thanh từ cổ họng đi qua kẽ răng của Tả Tư. Cô ta gằn từng chữ: “Tại sao không làm theo những gì tôi nói? Ai cho anh tự mình làm vậy?”

Cô ta không bận tâm tới việc Hứa Tịnh Nhi bỏ phiếu cho Khiết Thần là vì dù anh có được vị trí tổng tài thì cũng sẽ lập tức từ chối với lý do sức khỏe không tốt và nhường lại cho cô ta một cách danh chính ngôn thuận.

Chính vì điều đó mà ngày hôm trước dù rất khó coi cô ta và anh vẫn tổ chức cho xong hôn lễ. Kết quả…anh không hề làm theo những gì cô ta sắp xếp.

Tả Tư tức tới mức co giật cơ mặt, ngực thở phập phồng. Cô ta nói đột nhiên hừ giọng: “Anh vẫn cứng đầu và không chịu nghe theo tôi đúng không?”

Bình luận

Truyện đang đọc