CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 834

Ông Tả có vẻ hứng thú với Hứa Tịnh Nhi, cẩn thận quan sát Hứa Tịnh Nhi một lượt, cười rồi nói: “Nếu đã là bạn gái của Tả An, thì bác sẽ gọi cháu là Tịnh Nhi nhé, cháu không ngại chứ?”.

Hứa Tịnh Nhi vội cười: “Đương nhiên là không ạ, bác Tả, bác gọi sao cũng được ạ”.

Ông Tả cười hài lòng, nói tiếp: “Tối qua ngủ có ngon không? Có chỗ nào không quen không?”.

Mặc dù câu nói này chỉ là hỏi han quan tâm bình thường, nhưng Hứa Tịnh Nhi có thể cảm nhận được ông ta còn có ý gì khác, có khi nào… mặc dù không bắt được cô, nhưng ông ta vẫn có chút nghi ngờ chuyện tối qua không?

Bất luận thế nào, cô cũng phải ứng phó cẩn thận, không thể để lộ sơ hở.

“Không ạ, cháu ngủ rất ngon, cảm ơn bác đã quan tâm”.

“Vậy ư?”, ông Tả vẫn nhìn cô chằm chằm: “Nhưng bác thấy sắc mặt cháu không tốt lắm, cháu không cần phải khách sáo, sau này có khi sẽ thành người một nhà, có gì cứ nói thẳng”.

Hứa Tịnh Nhi giữ giọng bình tĩnh, đáp: “Bác Tả, cháu thật sự không phải nói lời khách sáo gì đâu, đúng là ngủ rất ngon, chắc là do hôm qua ngồi máy bay cả nửa ngày nên mệt, ngủ một giấc đến sáng luôn.

Ông Tả lúc này mới gật đầu, không tiếp tục hỏi nữa.

Vào lúc Hứa Tịnh Nhi cho rằng chủ đề này sẽ dừng lại ở đây, thì ông ta lại nhìn Tả An nói: “An, Tịnh Nhi có thật là không phải khách sáo không? Có thật là con bé ngủ một giấc đến sáng, không mất ngủ, không có gì không quen không?”.

Hứa Tịnh Nhi còn chưa kịp thở phào, thì lại bị làm cho thót tim, trái tim như treo ngược trên cổ họng vậy.

Ông Tả không hổ danh là bá chủ thương trường, hóa ra vừa nãy là cố ý dụ cô nói rằng mình ngủ rất ngon, nói câu ngủ một giấc đến sáng, rồi để Tả An xác nhận.

Bởi vì Tả An ngủ cùng phòng với cô, cô có động tĩnh gì, chắc chắn Tả An sẽ biết rõ.

Nếu như tối qua Tả An không tỉnh lại, thì Hứa Tịnh Nhi cũng không hoang mang, thế nhưng tối qua Tả An lại tỉnh, cũng biết rất rõ cô có đi ra ngoài…

Cho nên, lời nói dối của cô sắp đổ bể rồi sao?

Hứa Tịnh Nhi không nhìn biểu cảm của Tả An, cô không thể lường trước được anh ta sẽ trả lời ra sao, giờ cô phải nghĩ xem, nếu như ông Tả truy hỏi đến cùng, thì cô nên nói thế nào.

Không ngờ, Tả An lại vô cùng thản nhiên nói: “Vâng, Tịnh Nhi ngủ rất ngon, cả đêm đều ngủ trong lòng con, chẳng có gì không quen, bố không cần lo lắng”.

Hứa Tịnh Nhi sững người.

Cô thật sự không ngờ, trước mặt bố mình Tả An lại lựa chọn che giấu cho cô, thậm chí còn vì cô mà nói dối, dù sao… lời nói này của anh ta cũng đập tan mọi nghi ngờ.

Ông Tả nghe lời khẳng định chắc như đinh đóng cột của anh ta, mắt chạm mắt, anh ta không hề có chút tránh né hay rụt rè, ông ta cười ấm áp: “Vậy thì tốt”.

Tả Tư và Cố Khiết Thần ở ngoài cửa nghe toàn bộ câu chuyện, cuối cùng cũng đi vào.

So với sự lễ phép và kính trọng của Tả An trước mặt bố, thì Tả Tư lại khá tùy tiện, cô ta đi vào, đến một câu chào hỏi cũng không có, cứ thế kéo ghế ngồi xuống, tư thế lười nhác.

Bình luận

Truyện đang đọc