CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI

Chương 682

Ăn cơm xong, Hứa Tịnh Nhi cố gắng lấy lại tinh thần, tiếp tục tiếp đãi cấp trên đại nhân. Sau khi mời anh ta ra phòng khách, cô vào phòng bếp rửa một ít hoa quả, gọt bổ rồi xếp vào đĩa.

Lúc cô bê đĩa ra, cấp trên đại nhân đang ngồi trên sô pha, vẫn là tư thế tao nhã đoan trang, khiến người ta bất giác nghĩ đến những thư sinh nho nhã thời cổ đại.

Anh ta đang xem tivi, là bản tin thời sự, hơn nữa… còn là tin tức trong nước.

Lúc Hứa Tịnh Nhi bước tới, đúng lúc MC trong tivi đang nói bản tin liên quan đến tập đoàn Cố Thị. Cô không có ý muốn nghe, nhưng âm thanh cứ lọt vào tai cô.

Đã xác định tập đoàn Tả Thị sắp chính thức nhập cổ phần vào tập đoàn Cố Thị, trở thành cổ đông lớn thứ hai, quyền làm chủ tập đoàn Cố Thị sẽ gặp phải trở ngại lớn.

Bàn tay bê đĩa hoa quả của Hứa Tịnh Nhi siết chặt, sau đó cô mới đặt đĩa hoa quả xuống bàn trà, nói với cấp trên đại nhân: “Ăn hoa quả thôi”.

“Cảm ơn”, cấp trên đại nhân cầm một miếng táo, ăn xong không tiếc lời khen: “Ngon lắm, đồ ăn vừa nãy và táo bây giờ”.

Hứa Tịnh Nhi cũng ngồi xuống, giữ khoảng cách nhất định với anh ta: “Anh hài lòng là tốt rồi”.

“Thực ra hôm nay tôi đến, ngoài lời mời của cô, tôi còn có chuyện muốn nói với cô”, cấp trên đại nhân rút ra một tờ giấy, lau các ngón tay thon dài, quay sang nhìn Hứa Tịnh Nhi.

“Anh nói đi”, Hứa Tịnh Nhi ngước mắt lên nhìn anh ta.

Cấp trên đại nhân mỉm cười dịu dàng theo thói quen, điềm đạm nói: “Trọng điểm công việc của tôi vốn dĩ là ở đây, nhưng sắp tới tôi muốn về nước phát triển, tôi cần xây dựng đội ngũ của mình. Tôi và cô đã hợp tác nhiều năm, tôi đánh giá cao năng lực của cô, giữa chúng ta cũng có sự ăn ý. Thế nên tôi chân thành mời cô cùng về nước với tôi”.

Anh ta ngừng một chút rồi gọi tên cô: “Hứa Tịnh Nhi, cô có muốn đi với tôi không?”.

Về nước phát triển…

Hứa Tịnh Nhi nghe thấy bốn chữ này cũng không ngạc nhiên lắm, trước kia cấp trên đại nhân nói tòa soạn báo tạp chí Z sắp mở chi nhánh trong nước, cô đã ngầm đoán được anh ta có ý chuyển trọng điểm công việc về trong nước, nếu không cũng sẽ không đưa ra điều kiện hậu hĩnh là lương thỏa thuận để giữ cô lại chi nhánh làm Tổng biên tập.

Trước kia cô đã kiên quyết từ chối, lúc đó, cô chỉ muốn nhanh chóng đến một nơi không có Cố Khiết Thần, có thể tránh xa anh.

Còn lúc này, rõ ràng cô vẫn nên từ chối, nhưng đôi môi cô mấp máy, lời nói như nghẹn trong cổ họng, không sao thốt lên được.

Cũng không biết là cấp trên đại nhân đã hiểu hay là thế nào, anh ta mỉm cười nói: “Cô vẫn còn thời gian để suy nghĩ, tôi đã đặt vé máy bay vào tuần sau, nếu cô đồng ý thì chúng ta về cùng nhau. Nếu cô không đồng ý thì ở lại đây, công việc của cô vẫn như cũ”.

“Chỉ là… sau khi tôi về nước thì sẽ không thể chăm sóc cho cô được, sau này cô một thân một mình, phải tự chăm sóc bản thân cho tốt”.

Dứt lời, cấp trên đại nhân đứng dậy, kéo tay áo lên, bình thản nói: “Cũng không còn sớm nữa, cảm ơn sự tiếp đãi của cô tối nay, tôi về đây”.

Bình luận

Truyện đang đọc