CỐ TỔNG LẠI PHÁT ĐIÊN RỒI


Bạn tôn trọng tôi một, tôi tôn trọng bạn mười, Tô Tử Thiến đã không đối xử đúng mực, thì Hứa Tịnh Nhi đương nhiên cũng sẽ không khách sáo với cô ta.

Hứa Tịnh Nhi như thể không nhìn thấy cô ta vậy, cứ thế bước qua cô ta.

Tô Tử Thiến không ngờ Hứa Tịnh Nhi lại dám phớt lờ cô ta như vậy, sững sờ một giây, khuôn mặt sa sầm lại, đi đôi cao gót sải bước dài đến trước mặt Hứa Tịnh Nhi: “Hứa Tịnh Nhi, cô điếc rồi à? Không nghe thấy tôi nói gì sao?”.

Hứa Tịnh Nhi vốn không muốn để tâm đến cô ta, nhưng thấy cô ta cứ bám riết không buông, cô đành dừng lại, dửng dưng nói: “Cô muốn nói gì?”.

Tô Tử Thiến nở nụ cười đắc ý, nói với giọng khoe khoang: “Hứa Tịnh Nhi, vừa rồi cô đã nghe thấy rồi chứ? Tôi sắp trở thành người phát ngôn đại diện mới cho Tập đoàn Cố Thị, hơn nữa, tôi và Khiết Thần cũng sắp kết hôn rồi!”.


Vừa rồi cô ta nhìn thấy Hứa Tịnh Nhi ở đó nên mới cố tình lên tiếng.

Hứa Tịnh Nhi đã là vợ của Khiết Thần nhưng trong lòng không chút gợn sóng, nghĩ đi nghĩ lại không biết nên nói gì, chỉ ừ lên một tiếng.

Như thể không ngờ cô lại có phản ứng như vậy, Tô Tử Thiến không biết Hứa Tịnh Nhi là vì quá tự tin hay vì coi thường cô ta, trong ánh mắt lóe lên vài phần tức giận, lại nói tiếp: “Hứa Tịnh Nhi, tôi biết cô từng là vợ sắp cưới của Khiết Thần, nhưng từ ba năm trước anh ấy đã không cần cô nữa, ba năm nay là tôi luôn ở bên cạnh anh ấy, Khiết Thần đã mở công ty giải trí cho một mình tôi, cung cấp nguồn tài nguyên cho tôi, đích thân đẩy tôi lên cao, tôi muốn gì anh ấy đều mang đến cho tôi ngay lập tức, tôi…”.

Hứa Tịnh Nhi chậm rãi ngắt lời: “Tôi không có hứng thú với chuyện của hai người, nói thẳng vào câu chuyện đi!”.

“Cô…”, nhìn ánh mắt không chút thay đổi của cô, những lời còn chưa nói hết của Tô Tử Thiến đang nghẹn trong cổ, vô cùng khó chịu!
Cô ta hít sâu một hơi, trừng mắt nhìn Hứa Tịnh Nhi, nghiến răng nói từng từ một: “Hứa Tịnh Nhi, tôi khuyên cô đừng có đeo bám Khiết Thần, tránh xa anh ấy ra, anh ấy đã không cần cô thì chính là không cần cô nữa, cô nên giữ chút thể diện còn lại cho bản thân đi, đừng để phải mất mặt!”.

Thật ra mà nói, Hứa Tịnh Nhi chưa từng nghĩ sẽ gây khó dễ cho Tô Tử Thiến, không phải vì cô không có bản lĩnh, mà cô cảm thấy Cố Khiết Thần không yêu cô thì là chuyện giữa cô và Cố Khiết Thần, không liên quan gì đến Tô Tử Thiến cả.

Nhưng Tô Tử Thiến lại cứ ra oai trước mặt cô, cố tình ra vẻ với cô, Cố Khiết Thần có thể bắt nạt cô không có nghĩa là Tô Tử Thiến cô ta cũng có thể tùy tiện bắt nạt cô!
Thiên đường thì cô ta không đi, mà cứ thích phải đi vào địa ngục, vậy để cô cho cô ta một bài học!
Hứa Tịnh Nhi ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt Tô Tử Thiến, cô nhếch miệng nói: “Cô Tô, bây giờ cô lấy thân phận gì để nói chuyện với tôi? Là bạn gái của Cố Khiết Thần? Hay là vợ?”.


Không cần biết cô ta ở bên ngoài nói thế nào, nhưng mấy năm nay Cố Khiết Thần chưa bao giờ công khai với tất cả mọi người về thân phận của cô ta.

Đọc truyện tại TruyenApp.

Online
Tô Tử Thiến nhất thời cứng họng, không nói nổi câu gì.

Hứa Tịnh Nhi cười một tiếng, đi lên trước nói tiếp: “À phải rồi, cô không phải trong tầng lớp của tôi nên chắc cô không biết rồi, trong tầng lớp của tôi đều dùng danh phận để nói chuyện đấy! Chờ Cố Khiết Thần chính thức cho cô danh phận thì cô nói mấy câu kia còn có chút trọng lượng, hiểu không?”.

Hai câu nói, một là nói thẳng Tô Tử Thiến chưa từng được công nhận, hai là không phải người cùng tầng lớp, đều là những điểm yếu của cô ta, sắc mặt Tô Tử Thiến lập tức trở nên u ám.

Thấy vậy, không cần nói nhiều nữa, Hứa Tịnh Nhi thong thả quay người rời đi!


Sau khi về đến chung cư, Hứa Tịnh Nhi ngồi trên sô pha, chỉ cảm thấy không còn sức lực, trong lòng nặng trĩu…
Tuy hai câu nói của cô đã có thể khiến Tô Tử Thiến không nói được gì, nhưng cô cũng không có cảm giác vui vẻ vì đã thắng, vì không có ý nghĩa gì cả, cô đã đánh giá cao bản thân, tương lai của cô, cô thực sự không biết sao nữa… cũng không chịu được nữa…
Khi bầu trời hoàn toàn tối mịt, cuối cùng cô đã đưa ra được quyết định của mình!
Hứa Tịnh Nhi cầm điện thoại lên, tìm số của Cố Khiết Thần, tay cô ngập ngừng một lúc sau đó nhấn gọi.

Đổ chuông một hồi lâu, phía bên kia mới nghe máy, giọng đàn ông trầm trầm vang lên: “Có chuyện gì?”.




Bình luận

Truyện đang đọc