Chương 709
Rất nhiều lúc, cô mơ hồ có cảm giác, không biết có phải trong đầu cấp trên đại nhân lắp máy dò hay không. Dường như mỗi khi cô gặp khó khăn gì, anh ta đều có thể giải quyết vấn đề một cách đúng lúc giúp cô.
Nhưng cô cũng không thể vì chuyện của mình mà không suy nghĩ cho cấp trên đại nhân được, anh ta muốn xây dựng đội ngũ của mình thì phải có người đủ năng lực làm việc cho anh ta.
Hứa Tịnh Nhi mím môi nói: “Cấp trên đại nhân, tôi chưa làm thư ký bao giờ, tôi không biết liệu tôi có thể làm tốt hay không, tôi sợ sẽ làm ảnh hưởng đến anh”.
Cấp trên đại nhân cụp mắt, bỗng cười dịu dàng: “Cô lại khiêm tốn rồi, chuyện khó khăn như chạy tin mà cô cũng có thể một mình hoàn thành, bây giờ chỉ làm một thư ký thôi mà. Tôi tin cô có thể làm tốt, trở thành trợ thủ đắc lực của tôi”.
Anh ta dừng mấy giây, giọng nói nhỏ đi: “Giống như ba năm nay vậy”.
Cấp trên đại nhân coi trọng cô như vậy, quả thực khiến trong lòng cô có chút áp lực.
Một khi nhận lời là phải dốc sức mà làm. Nhưng cấp trên đại nhân không chỉ có ơn cứu mạng, mà còn chẳng khác nào Bá Nhạc của cô, mấy năm nay cũng nhờ có anh ta chăm sóc. Tuy là do Cố Khiết Thần nhờ vả, nhưng nếu anh ta không để tâm thì cô cũng không thể vượt qua mấy năm nay một cách dễ dàng như vậy.
Sự cảm kích này cô vẫn luôn khắc ghi trong lòng, nếu có thể báo đáp thì đương nhiên sẽ không chối từ.
“Nếu anh đã không chê tôi thì được, tôi đồng ý làm thư ký cho anh, tôi sẽ cố gắng làm thật tốt”, Hứa Tịnh Nhi trả lời một cách rành rọt, nghiêm túc.
Nụ cười của cấp trên đại nhân càng tươi hơn, nâng ly rượu trong tay lên, nói: “Hợp tác vui vẻ”.
Hứa Tịnh Nhi cũng vội vàng nâng ly rượu lên, cụng ly với anh ta, đáp: “Hợp tác vui vẻ”.
Sau đó, hai người cùng ngẩng đầu, uống một ngụm.
Nếu đã thỏa thuận hợp tác, Hứa Tịnh Nhi trầm ngâm một lát rồi vẫn hỏi ra miệng: “Cấp trên đại nhân, rốt cuộc anh vào tập đoàn Cố Thị với thân phận gì?”.
Là cổ đông đơn thuần, hay là tầng lớp quản lý nắm quyền?
Cấp trên đại nhân không trả lời mà vòng vo: “Ngày kia, cô cùng tôi tham gia cuộc họp của tập đoàn Cố Thị, đến lúc đó cô sẽ tự biết”.
Anh ta thần bí như vậy… lại càng khiến Hứa Tịnh Nhi tò mò hơn.
Nhưng từ trước đến giờ anh ta đều thần bí như vậy, hiện giờ cô cũng chỉ biết anh ta là ông chủ của tòa soạn báo tạp chí Z, tên tiếng Anh là Zoe, tiếng Trung là Tả, sắp gia nhập tập đoàn Cố Thị, có lẽ có chút liên quan đến tập đoàn Tả Thị, ngoài ra thì chẳng biết gì cả.
Anh ta hiển nhiên cũng không có ý giải đáp thắc mắc của cô.
Thôi kệ, dù sao sau này cô cũng là thư ký của anh ta, dần dần sẽ biết thôi. Hơn nữa, cô có chút tò mò về chuyện riêng của cấp trên đại nhân, nhưng không có hứng lắm. Chuyện cô nóng lòng muốn biết nhất hiện giờ là những chuyện liên quan đến Cố Khiết Thần.
Vào được Cố Thị thì cô lại tiến đến gần chân tướng thêm một bước nữa rồi.
Ăn cơm xong, cấp trên đại nhân đích thân đưa Hứa Tịnh Nhi đến tận tầng một chung cư của Tiêu Thuần. Sau khi xe dừng hẳn, Hứa Tịnh Nhi chui từ hàng ghế sau ra, cảm ơn cấp trên đại nhân rồi vẫy tay chào.
Cấp trên đại nhân mỉm cười ấm áp, nói: “Lên nhà đi, tôi nhìn cô vào rồi mới đi”.